Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

Chương 252



Chương 252

Hắn không kịp phản ứng, lảo đảo một cái cùng cô lăn ở trên giường, cái miệng nhỏ nhắn mềm mại kia đã cực kỳ chuẩn xác tìm được môi của hắn.

Sau đó hôn một cái.

Hoắc Tư Tước sửng sốt!

Đây có lẽ là chuyện mà cô thường xuyên làm khi dỗ dành con trai.

Cho nên, bây giờ cô coi hắn là con trai của cô?

Quả thực rất kỳ cục!

Hoắc Tư Tước muốn tức giận, nhưng cánh môi mềm mại ẩm ướt từ đôi môi truyền đến. Cảm xúc hỗn độn, hắn không biết trong đầu đang tồn tại cảm giác gì.

Tim hắn đập nhanh, người hắn như có một dòng điện chạy qua.

Chỉ trong một giây, hơi thở của hắn trở nên nặng nề.

“Ôn Hủ Hủ, cô nhìn xem tôi là ai?”

Hắn có chút khó chịu, trịch thượng nhìn chằm chằm người phụ nữ vẫn đang ngủ say dưới người mình, nghiến răng nghiến lợi hỏi.

Ôn Hủ Hủ nhíu nhíu mày.

Chắc có lẽ, trong lúc ngủ cô cảm giác được sự tức giận bên cạnh, vì thế cô có chút bất đắc dĩ lẩm bẩm: “Được rồi, đừng tức giận nữa, ngoan đi.”

Đôi môi mỏng manh và mềm mại lại cúi xuống, hôn lên môi hắn một lần nữa.

Hoắc Tư Tước: “!!!!”

Lần này, tất cả máu thực sự dồn lên đỉnh đầu.

Mắt thấy người phụ nữ này vừa muốn hôn mình lại vừa muốn chạy trốn. Cuối cùng ánh mắt hắn đã bắt đầu xuất hiện một tia đỏ sậm. Hắn bây giờ còn không buông tay ra mà mãnh liệt kéo, siết chặt vòng eo mảnh khảnh kia thật chặt một vòng nữa.

Kéo mạnh lên!

“Đau……”

Thắt lưng cùng môi của Ôn Hủ Hủ đột nhiên truyền đến một trận đau đớn, lông mi thon dài của cô run rẩy, mở ra.

Vừa mở mắt ra, cô thấy gương mắt người đàn ông đột nhiên phóng lớn trước mắt mình, còn có môi hai người dán chặt và nhau. Trong nháy mắt đầu óc quay cuồng, cơn buồn ngủ biến mất.

Chúa ơi!

Chuyện quái gì đã xảy ra? Tại sao mọi thứ lại trở nên như vậy?

Chẳng lẽ…… người cô ôm không phải con trai sao?

Đồng tử cô run rẩy, thiếu chút nữa ngất xỉu ngay tại chỗ.

“Thấy rõ chưa? Còn muốn hôn nữa không?”

Thấy cô cuối cùng cũng tỉnh lại, người đàn ông vẫn luôn kề sát vào người cô trầm giọng nói.

Đôi mắt đen láy của Ôn Hủ Hủ trợn tròn!

“Tôi… tôi không biết là anh, tôi tưởng… tôi tưởng là con trai…” Cô hoảng hốt, muốn lập tức đẩy hắn ra, chạy đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.