Chương 253
Nhưng cô vừa mới động, bàn tay hắn đang ôm lấy eo cô lập tức siết chặt!
Ôn Hủ Hủ: “……”
“Con trai?”
Hoắc Tư Tước nhéo cằm của người phụ nữ này, buộc cô nhìn thẳng vào mình.
Giọng nói của hắn khàn khàn gợi cảm, mang theo một tia nguy hiểm, giống như là một con sói đang nhìn chằm chằm con mồi.
Ôn Hủ Hủ không dám động đậy, mặt đỏ nhìn người đàn ông này. Cô cảm thấy trái tim cũng sắp từ trong lồng ngực nhảy ra.
Hắn… cũng không tránh cô sao?
Hắn không phải rất ghét cô sao?
Cô ngơ ngác nhìn hắn.
Đặc biệt là khi cô thấy khoảng cách giữa hai người, chỉ cần hơi nhúc nhích một chút, rất có thể sẽ cọ xát vào môi đối phương…
“Ù…ù…”
Cũng may, vừa lúc đó di động của hắn bỗng nhiên rung lên.
Ôn Hủ Hủ: “……”
Cứ như vậy cánh tay to lớn sau lưng vẫn luôn giữ chặt cô cuối cùng cũng buông ra. Hắn như chợt bừng tỉnh, ném Ôn Hủ Hủ xuống giường, lập tức đứng dậy.
Thân thể mảnh khảnh của Ôn Hủ Hủ liền cuộn vào trong chăn.
Vừa lăn xuống, cô cũng không có sức lực để quan sát những thứ khác, đêm nay cô đã rất sợ hãi đủ rồi, nên giờ khắc này cô liền kéo chăn vùi cái đầu nhỏ của mình vào.
Thật đáng sợ!
Cô đã làm gì vậy?!
Cô vùi vào trong chăn, trên mặt vừa hoảng sợ vừa nóng rang, toàn thân như bị rút hết sức lực, ngay cả đầu ngón tay cũng không tự chủ mà run lên.
Hoắc Tư Tước cúi đầu nhìn, khuôn mặt tuấn tú lộ ra vẻ đặc sắc.
Nhưng hắn vẫn không nói gì, cứng ngắc nhấc chân đi ra ngoài.
——
Ngày hôm sau.
Buổi sáng mấy đứa nhỏ đã thức dậy, chúng phát hiện mẹ chúng hôm nay dậy muộn hơn ngày thường rất nhiều, thậm chí còn không làm bữa sáng cho chúng và cũng không giúp chúng đốt bếp lò để sưởi ấm.
Quái lạ, mẹ làm sao vậy?
Là do hôm qua mẹ mệt sao?
Mặc Bảo mặc xong quần áo nhỏ của mình đứng lên: “Em đi xem mẹ, hai người ở đây chờ nha.”
Rồi cậu bé rón rén đi tới.
Quả nhiên, sau khi cậu đẩy cửa phòng bên cạnh ra, liếc mắt một cái liền thấy được mẹ bình thường cũng không ngủ nướng, lúc này đang che đầu ngủ say trong chăn.
“Mẹ chưa dậy?”
Không biết từ lúc nào, Hoắc Dận cũng đã tới.