Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

Chương 272



Chương 272

Lâm Tử Dương gật đầu: “Đúng vậy, đột nhiên đi qua bằng xe của bệnh viện thành phố, không biết xảy ra chuyện gì? Lão gia đang ở bên đó, ngài xem…”

“……”

Trong phòng không một tiếng động, không ngờ hắn cũng có lúc để tâm trí mình thất thần, không ra lệnh xử lí ngay chuyện này.

Lâm Tử Dương nhìn có chút kinh ngạc.

Bởi vì theo lý mà nói, thái độ xử lý đối với chuyện khẩn của BOS tuyệt đối không đến mức mất bình tĩnh như thế này, trực tiếp cho người đưa Hoắc lão gia đi không phải tốt rồi sao?

Vì sao hắn lại im lặng lâu như vậy?

Phải biết rằng, chuyện đăng ký hộ khẩu sắp hoàn thành, nếu như lúc này sơ suất, để cho Hoắc lão gia gặp được Ôn Hủ Hủ, thật sự thất bại trong gang tấc.

“Tổng giám đốc?”

“Ngăn cô ta lại, đừng cho cô ta nhìn thấy người.”

Cuối cùng hắn cũng mở miệng nói chuyện, sắc mặt hắn lại cực kém, tựa như bị phủ một tầng sương muối.

Lâm Tử Dương cảm thấy lạnh cả người.

Nhưng dù sao anh cũng không có thời gian đi tìm hiểu sâu hơn, nghe xong mệnh lệnh lập tức đi thông báo cho những người ở ngoài.

Ôn Hủ Hủ đã đến viện dưỡng lão.

Không biết cô y tá này có phải thường xuyên tới nơi này hay không? Dường như cô ta rất quen thuộc với nơi này. Vừa tới, cô ta đã đưa Ôn Hủ Hủ xuống xe. Trong viện dưỡng lão lớn như vậy nhưng cô ta lại đi thẳng tòa nhà ở trong cùng.

“Chủ nhiệm, chúng ta đến tòa nhà này trước đi.”

“Vì sao? Không cần đi xem những tòa nhà khác sao?”

Ôn Hủ Hủ nghi hoặc nhìn thoáng qua những tòa nhà phía trước, cô có chút không hiểu rõ lắm, vì sao lại bắt đầu từ tòa nhà phía trong cùng?

Sắc mặt nữ y tá có sự thay đổi, vội vàng giải thích: “Là như vậy chủ nhiệm, nhưng bệnh nhân ở trong tòa nhà này bệnh tình tương đối nghiêm trọng cho nên chúng ta cần quan tâm điều trị cho họ trước.”

“Được rồi.”

Nếu đã nói đến nước này, Ôn Hủ Hủ cũng không còn gì để nói, cô đành nhanh chóng đi theo cô ta đến tòa nhà này.

Nhưng sau khi tới đây, tòa nhà này thoạt nhìn có chút không giống với bên ngoài.

Nó sạch sẽ gọn gàng, thiết bị đều cao cấp hơn nhiều so với những tòa khác. Bên trong còn có một cô nhân viên đặc biệt xinh đẹp làm nhiệm vụ chăm sóc bệnh nhân.

Xem ra, nơi này quả thật có chút bất thường.

Ôn Hủ Hủ bắt đầu kiểm tra từ phòng bệnh thứ nhất.

“Y tá Thẩm, cô đang làm gì vậy?”

“A? Không…… Không có gì, tôi chỉ xem bệnh nhân ở phòng khác thôi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.