Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

Chương 311



Chương 311

Ôn hủ lại còn trực tiếp hỏi nguyên nhân ông gọi cô tới đây.

Hoắc lão gia nghe vậy cũng không giấu giếm, gật đầu nói: “Đúng vậy, Hủ Hủ, ba đã nghĩ kỹ rồi chuyện trước đây đều là lỗi của ba. Ba cho rằng để cho con gả vào Hoắc gia chính là tốt cho con, nhưng hiện tại ba biết sai rồi. Cho nên, chỉ cần con đồng ý, ba sẽ ngay lập tức cho hai con ly hôn, con cảm thấy thế nào?”

Hoắc Tư Tước: “……”

Ôn Hủ Hủ: “Con đồng ý.”

Gần như không chút do dự, cô gái vừa bước vào đã nhanh chóng nói ra ba từ này.

Mà ánh mắt của cô từ đầu đến cuối đều không nhìn qua hắn đang đứng bên cạnh lấy một cái.

Hoắc Tư Tước siết chặt nắm đấm, gân xanh trên thái dương giật giật.

“Được rồi, bây giờ ba đi lấy hộ khẩu. Con yên tâm, chúng ta chỉ cần đến cục công an, khôi phục hộ khẩu của con. Các con có thể lập tức làm giấy ly hôn.”

Ông nói xong, lập tức cho người đi lấy hộ khẩu Hoắc gia.

Ôn Hủ Hủ nhìn thấy, lại đồng ý gật đầu: “Được, cám ơn ba. Kỳ thật, chuyện này, con vẫn cảm thấy không nên quá phô trương, để tránh gây bất lợi cho công ty.”

“Vậy ý của con là……?”

“Tùy tiện chọn một ngày, con và anh ấy đi cục dân chính một chuyến là được. Đương nhiên, nếu Hoắc thiếu gia ngay cả chuyện này cũng không muốn. Ba, ba đi với con cũng được.”

Bọn họ ở trong đại sảnh không coi ai ra gì mà thảo luận. Cuối cùng, Ôn Hủ Hủ đã đưa ra một đề nghị rất thấu tình.

Hoắc lão gia lần nữa bị cô làm cho cảm động đến, ngẩng đầu, dùng đôi mắt già nua đục ngầu của ông đỏ hoe nhìn cô. Đang định đồng ý..

Thì trong đại sảnh một tượng đá đã nhịn hồi lâu không phát ra thanh âm, nghiến răng nghiến lợi lên tiếng: “Cái gì? Cô là muốn cùng ba tôi đi ly hôn sao?”

“……”

Trong đại sảnh yên tĩnh lại.

Bởi vì, lời này thật sự rất nồng mùi thuốc súng!

Ông lão với hàng râu quai nón trừng mắt nhìn, hiện tại ông rất muốn ngay lập tức nếm tên hỗn hào này ra khỏi cửa.

Nhưng lúc này Ôn Hủ Hủ đã thản nhiên nói: “Anh cũng có thể hiểu như vậy, dù sao giấy chứng nhận kết hôn của chúng ta lúc trước cũng làm như vậy.”

“Cô……”

Hoắc Tư Tước giận đến mức suýt chút nữa tức chết tại chỗ.

Hôm nay hẳn là ngày tồi tệ của hắn. Không ngờ trong vòng một ngày, hắn đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị, lại bị người ta giẫm hai lần ở chính ngôi nhà của mình.

“Ôn Hủ Hủ, có phải cô muốn chết?!” Hắn giận không kìm được nhìn chằm chằm người phụ nữ chết tiệt này.

Nhưng mà, cô không thèm đem hắn để vào mắt.

“Tại sao tôi lại muốn chết? Hoắc thiếu gia, không phải anh vẫn muốn đem hộ khẩu của tôi chuyển ra ngoài sao? Để cho người phụ nữ của anh đường đường chính chính bước vào ngôi nhà này. Vậy hiện tại tôi chủ động dời đi, thành toàn cho các người, cái này còn không tốt?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.