Chương 341
Hẳn là năm hắn mười tuổi, bỗng nhiên cả nhà Ôn gia bọn họ từ phương bắc chuyển tới. Sau đó khi cô năm tuổi, bị ba mẹ đưa đến nhà hắn nói cho hắn biết, đây chính là vợ tương lai của hắn.
Cậu bé mười tuổi, kỳ thật còn không hiểu cái gì gọi là tình yêu.
Nhưng ngày đó, hắn tận mắt thấy được ba mẹ cô đối với hắn lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết, còn có cả cô bé năm tuổi ngơ ngác nhìn hắn.
Hắn bắt đầu thấy chán ghét!
Hắn thấy được trong ánh mắt bọn họ là sự đeo bám và tham lam, cũng thấy được cô bé nhỏ này quá ngu ngốc. Hắn cảm thấy cực kỳ chán ghét.
Nhưng về sau, người đàn ông họ Ôn này rất thân thiết với ba hắn, bọn họ thường xuyên lui tới, mỗi lần như thế họ đều mang theo cô bé Ôn Húc Húc, và mỗi lần như thế cô bé ngốc này sẽ chạy đi tìm hắn.
“Anh Hoắc, anh muốn ăn cam không?”
Lúc Ôn Hủ Hủ còn nhỏ rất dịu dàng giống như Nhược Nhược bây giờ.
Mỗi lần cô tới Hoắc gia, thấy anh đẹp trai luôn có khuôn mặt lạnh lùng, cô sẽ lấy chiếc kẹo yêu thích nhất của mình ra bóc vỏ cho anh đẹp trai ăn.
Nhưng Hoắc Tư Tước chưa bao giờ cảm kích cô.
Hắn chán ghét cô, tự nhiên cũng sẽ không thích tất cả đồ vật của cô. Hắn cầm kẹo trong tay dùng sức ném trên mặt đất, sau đó lại dùng chân giẫm lên, ý bảo cô cút ra ngoài!
Lúc đó đôi mắt cô bé Ôn Hủ Hủ nhỏ tuổi luôn đỏ hoe.
Cô sợ hãi bỏ đi, nhưng không bao lâu sau cô lại tới. Sau đó rụt rè đứng cách đó không xa nhìn hắn, tựa như viên kẹo đường vĩnh viễn không dứt ra được.
Nhưng mà, điều đó cũng chỉ làm cho hắn thêm chán ghét.
Điều thực sự khiến hắn hoàn toàn ghét cô là lần hắn phát bệnh, sau đó đụng phải cô.
Lúc Hoắc Tư Tước phát bệnh, thật ra lúc đó người trong nhà còn không biết hắn phát bệnh, hắn cũng không có nói cho người trong nhà, hắn sợ người trong nhà sau khi biết chuyện sẽ có biện pháp xử lý hắn.
Cho nên lúc đó, hắn đang lén liên lạc với cậu ở nước ngoài, muốn cậu hắn giúp hắn.
Nhưng ngày đó, cô bé năm tuổi ngốc nghếch này phát hiện hắn, cô nhìn thấy hắn đột nhiên mất khống chế bóp chết con mèo con ở trong nhà, cô bị dọa cho sợ đến mức lập tức chạy đi nói cho ba mẹ cô biết.
Sau đó, Hoắc Tư Tước được ba mẹ đưa vào bệnh viện.
Hắn bắt đầu mỗi ngày mỗi đêm trị liệu. Mặc dù sau đó cũng được đón trở về nhà. Nhưng bởi vì có kết quả chẩn đoán của bệnh viện, hắn bị nhốt ở trong phòng ròng rã sáu năm.
Cho đến sáu năm sau, hắn thuyết phục ba mẹ, đưa hắn ra nước ngoài.
Cho nên đối với Ôn Hủ Hủ, đều là cảm giác chán ghét.
Ở trong lòng Hoắc Tư Tước, hận thù hẳn là chiếm nhiều nhất. Nếu như không phải do cô, nói không chừng hắn cũng sẽ không bị nhốt nhiều năm như vậy.
Đáng tiếc, cũng bởi vì cô mà hắn sống trong cảnh bị tra tấn suốt sáu năm.
Mà điều làm cho hắn khó có thể chịu được chính là, khi hắn vất vả và thống khổ như ở trong vực sâu đi ra, hắn vẫn phải cưới cô.
Trớ trêu hay không?
Hoắc Tư Tước không nói một lời nhìn chằm chằm cô. Ánh mắt kia, giống như là một thanh kiếm sắc bén phủ bụi nhiều năm, hận không thể lập tức cắt cô ra, để cho hắn nhìn xem bên trong cô rốt cuộc là cái gì?