Chương 412
Ôn Hủ Hủ lập tức cứng người.
Cô cẩn thận xoay người lại, phát hiện đúng là người đàn ông kia đi ra, cô cũng chỉ có thể mang theo hai đứa nhỏ đứng lên.
”Ba, ba giúp Mặc Mặc dạy dỗ người xấu rồi sao? Nghe bà cô kia nói, ba, có phải ba sợ bà ta không?”
Mặc Bảo được Hoắc Tư Tước bế lên, tay cậu bé vòng qua cổ ba, miệng lập tức quan tâm hỏi thăm vấn đề kia.
Một tay Hoắc Tư Tước bế cậu, hắn liếc mắt nhìn người phụ nữ đang lo lắng đứng cách đó không xa, híp mắt cười nói: ”Sao vậy? Trong mắt Mặc Mặc, ba là một người rất nhát gan sao?”
”Cũng không phải, nhưng nghe nói đó là cô của ba nha.”
”Cô thì sao chứ? Bà ta bắt nạt con trai ba, cho dù là ông trời thì ba con cũng sẽ không quan tâm, con nhớ rõ bà ta rồi chứ?”
Câu cuối cùng, giọng nói dễ nghe của người đàn ông hơi nâng cao lên, giống như đang tuyên bố địa vị tối cao của hắn ở nơi này, nghe đến đây, tim Ôn Hủ Hủ như lỡ một nhịp.
Không có người đàn ông nào không thích đàn ông bá đạo!
Cuối cùng mẹ con bốn người lên chiếc Bentley màu đen, chẳng qua lúc họ chuẩn bị xuất phát thì ở lối vào xuất hiện một chiếc xe Lamborghini màu trắng vô cùng phong cách tiến vào.
Sau đó ngăn trước xe Hoắc Tư Tước.
Thật lợi hại nha, đầu năm mà vẫn có người dám chặn xe của bạo quân này.
Ôn Hủ Hủ có hơi tò mò, cô kéo cửa xuống nhìn ra ngoài.
”Hoắc Tư Tước, tôi nghe nói anh muốn rút cổ phần ra khỏi nhà họ Trì? Vì sao thế? Bọn họ lại tìm đường chết trước mặt anh rồi sao? Sao anh lại nổi giận lớn thế?”
Sau khi chiếc xe Lamborghini chặn đường lại, một người đàn ông trẻ tuổi đầu nhuộm vàng, ăn mặc không khác một con khổng tước mở cửa xe bước xuống.
Rồi đi đến chỗ Hoắc Tư Tước.
Ôn Hủ Hủ: ”…”
Trì Úc?
Không ngờ người dám ngăn trước mặt Hoắc Tư Tước lại là con út của Hoắc Anh Nga, Trì Úc!
Vẻ mặt Ôn Hủ Hủ trầm xuống, ngón tay bỏ ra khỏi cửa kính, cô muốn tránh người này, nhưng vừa lộ mặt một chút mà con hàng khổng tước này đã thấy cô.
”Người này… Cỏ ngốc! Đúng là đồ ngốc cô rồi! Vậy mà cô lại không chết, chuyện này cũng quá khó tin rồi!”
Vẻ mặt anh ta vô cùng khoa trương, sải chân chạy đến nhưng không đến chỗ Hoắc Tư Tước mới bị anh ta chặn đầu xe lại mà lập tức chạy về phía Ôn Hủ Hủ.
Sau đó đưa tay lấy chìa khóa xe ngăn cửa kính đang được kéo lên.
Ôn Hủ Hủ: ”…”
Hoắc Tư Tước: ”…”
Gần như trong chớp mắt, bầu không khí trong xe lập tức lạnh xuống, hàn ý âm u như hầm băng.
Ôn Hủ Hủ cảm nhận được sự thay đổi này, cô lập tức tức giận: ”Anh làm cái gì vậy? Bỏ chìa khóa ra!”
”Đúng là vẫn còn sống này! Còn biết nói chuyện nữa, má ơi, đồ ngốc, tôi nói cho biết, bọn họ nói với tôi cô không chết tôi còn không tin, hóa ra đúng là thật, mau, đưa mặt cô ra đây để tôi véo cái!”