Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

Chương 460



Chương 460

“Nếu con đã không đồng ý ở bên Tư Tước nữa, vậy thì không phải con dâu mà là con gái, ba sẽ nhận con làm con nuôi.”

“Vậy sao?”

“Được rồi, ba đã đồng ý mối hôn sự của Cố Hạ và Tư Tước rồi, sau này cô ta chính là con dâu nhà họ Hoắc, nhưng con yên tâm, địa vị của con ở nhà họ Hoắc vĩnh viễn cao hơn cô ta!”

Ông ta cho Ôn Hủ Hủ một lời hứa giống như vì để an ủi cô.

Thật đúng là ưu đãi.

Ôn Hủ Hủ nhìn bóng lưng ông ta rời đi, trái tim cô giống như bị ném vào trong hầm băng, cô nhớ tới đủ loại chuyện trước kia, bây giờ chỉ còn lại lạnh lẽo.

Đúng là khác máu tanh lòng!

——

Sau khi Hoắc Tư Tước tan tầm quả nhiên lại đến bệnh viện.

Tuy nhiên, lần này khi tới hắn phát hiện người phụ nữ này phản ứng còn chậm hơn lúc trước, lúc hắn tiến vào thấy cô đang ngồi bên cửa sổ hóng gió lạnh, hắn gọi vài tiếng mà cô vẫn không nghe thấy.

Chẳng lẽ bệnh tình lại nặng thêm?

Quanh thân Hoắc Tư Tước ngay lập tức bao phủ một luồng áp suất thấp.

Hắn nhấc chân bước nhanh tới, hắn tùy tiện ném máy tính trên sofa, hắn đi tới: “Ôn Hủ Hủ, cô bị điếc à? Không nghe tôi gọi cô sao?”

“Hả?”

Ôn Hủ Hủ hóng gió lạnh một lúc lâu, cuối cùng cũng ngẩng đầu lên.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, Hoắc Tư Tước cũng không cần sờ vào cũng có thể nhìn từ trên đôi môi trắng bệch của cô biết được, người phụ nữ này nhất định muốn đóng băng bản thân thành kem que rồi.

Đầu óc người phụ nữ này thật sự lại có vấn đề rồi.

Sắc mặt Hoắc Tư Tước tái mét, cũng mặc kệ nhiều như vậy, hắn trực tiếp khom lưng ôm cô từ ghế lên.

“A——” Ôn Hủ Hủ nhất thời sợ tới mức kêu lên.

Người đàn ông này… Hắn đang làm gì vậy?

Trời đất quay cuồng, trái tim cô lập tức tăng nhịp đập, máu toàn thân lập tức xộc l3n đỉnh đầu, làm cho cả đầu óc cô kêu “ong ong”.

“Anh… Anh đang làm gì vậy?”

“Làm gì? Cô có bị điên không? Ngồi ở cái chỗ quỷ quái này, cô chê nằm viện chưa đủ phải không?”

Tính tình của Hoắc Tư Tước từ trước đến nay cũng chả tốt gì, nghe thấy người phụ nữ giống như heo này lại còn dám hỏi hắn đang làm gì? Hắn tức giận chửi một trận ngay tại chỗ

Ôn Hủ Hủ: “…”

Mãi đến khi người này đặt cô lên giường bệnh, sau đó còn đắp chăn lên người cô, đầu óc cô vốn đang choáng váng lúc này mới từ từ bình tĩnh lại.

Hắn đang quan tâm cô sao?

Sợ cô bị cảm lạnh sao?

Ôn Hủ Hủ bỗng nhiên nhớ tới ly nước buổi sáng hắn ép cô uống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.