Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

Chương 471



Chương 471

“Tôi nói, không phải năm đó ông biết cô ấy là ai cho nên ông mới tìm cô ấy để kết thông gia sao?”

Hắn quay đầu lại.

Ánh mắt lúc này thậm chí còn đáng sợ hơn.

Hắn nhìn ông ta, không có bất kỳ biểu cảm tức giận nào, nhưng đôi mắt đen nháy đáng sợ kia lại giống như xuyên thẳng vào trong lòng ông ta, đào ra những thứ ông ta chôn giấu ở chỗ sâu nhất trong nội tâm không thể nói cho người khác biết!

Hắn biết những thứ này từ khi nào?!!

Cuối cùng sắc mặt của ông ta hoàn toàn trắng bệch.

Ngay lúc này, ông ta không còn sức đấu với hắn nữa, cả người giống như bị bắt hiện ra nguyên hình, khuôn mặt già nua của ông ta lúc xanh lúc trắng, khỏi phải nói có bao nhiêu đặc sắc.

Hoắc Tư Tước nhìn thấy vậy, cười khẩy rồi xoay người rời đi.

Đúng vậy, mối hôn sự năm đó, tất cả mọi người đều cho rằng nhà họ Hoắc vươn tay giúp đỡ lúc người nghèo túng, giúp đỡ một cô gái lúc tan cửa nát nhà, lúc một thân một mình.

Tuy nhiên bọn họ không biết ông ta làm như vậy, vốn dĩ vì ông ta cần cô gái này chứ?

Bởi vì cô nhìn trộm được bí mật của Hoắc Tư Tước, ông ta lo lắng cô ở bên ngoài, một ngày nào đó cô nói ra bí mật này, hủy hoại Hoắc Tư Tước.

Sau đó, ông ta cố ý đến cửa cầu hôn vào lúc cô nghèo túng nhất.

Còn cô thì sao?

Từ nhỏ cô vì chuyện năm đó, luôn tự trách bản thân, cảm thấy áy náy với Hoắc Tư Tước, còn vì trong lòng cô quả thật vẫn luôn thích hắn.

Cô từ bỏ trường đại học mà cô đã trúng tuyển, từ bỏ cơ hội vực dậy nhà họ Ôn, đặt cược hết tất cả gả đến nhà bọn họ.

Nhưng kết quả là gì?

Cô đổi lấy kết thúc như vậy.

Lúc Hoắc Tư Tước lái xe rời đi, cả người vẫn run rẩy.

Thật ra hắn cũng không biết những thứ này, nhưng vừa rồi khi nói chuyện với ông già kia, hắn nhìn thấy trong mắt ông ta không hề có chút quan tâm nào đến sống chết của Ôn Hủ Hủ, lúc ấy hắn mới hiểu ra.

Cú sốc quá lớn!

Hắn chưa bao giờ biết ba mình hoá ra lại là một người lòng dạ độc ác như vậy.

Kỹ năng diễn xuất của ông rất tốt, ngay cả hắn cũng bị lừa.

“Bíp——”

Cảm xúc của hắn đạt tới đỉnh điểm, hắn đập mạnh tay vào vô lăng!

Đó là đau.

Hắn chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày, hắn sẽ đau lòng vì người phụ nữ này.

Như có thứ gì đó sắc nhọn đâm vào tim hắn, cảm giác đau đớn chân thật kia làm cho hắn không thể ngồi thẳng người chỉ có thể nằm trên sấp trên vô lăng.

Tại sao cô lại ngu ngốc như vậy?

Vì hắn, thật sự đáng sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.