Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

Chương 492



Chương 492

Cố Thanh Liên càng lúc càng phiền não: “Mày giết cô ta? Lần trước bày ra một cái bẫy lớn như vậy cũng không thể giết được cô ta, mày còn muốn giết cô ta sao?”

“Tại sao con không thể giết cô ta chứ? Con cho dì biết, hiện tại con không chỉ muốn giết cô ta ma con còn muốn hủy hoại tên đàn ông kia, thứ con không chiếm được thì người khác cũng đừng mơ có được!”

Đột nhiên trên khuôn mặt bầm dập của cô ta lóe lên vẻ oán hận cùng với ý muốn giết người cực kỳ mãnh liệt.

Cố Thanh Liên sững sờ: “Mày phá hoại thế nào? Mày đang muốn làm gì vậy?”

Cố Hạ nở nụ cười dữ tợn: “Con sẽ phát tán bí mật kia ra ngoài, để cho người đàn ông này thân bại danh liệt, để cho hắn không còn chỗ đứng ở Hoắc thị, hắn sẽ hoàn toàn bị hủy hoại!”

Cô ta thật sự giống như một kẻ điên, thâm chí còn nghĩ ra phương pháp như vậy.

Sắc mặt Cố Thanh Liên có chút thay đổi, nhìn chằm chằm đứa cháu gái đã mất lý trí, dì ta chửi: “Mày điên rồi sao? Mày hủy hoại hắn thì chúng ta cũng không còn gì cả.”

“Con còn có thể làm gì khác? Con nói cho dì biết, từ hôm người đàn ông kia đạp con một cước, con cũng đã hiểu mình sẽ không có cơ hội làm thiếu phu nhân nhà họ Hoắc nữa, nếu đã như vậy tại sao con phải tha cho hắn chứ?”

“……”

Cố Thanh Liên đứng bên cạnh giường một lúc lâu nhưng không nói gì.

Vết thương này tên đàn ông kia tự đạp sao?!!

Cuối cùng ánh mắt dì ta hiện ra vẻ sắc lạnh, siết chặt nắm đấm, cũng lộ ra vẻ căm phẫn tột độ: “Được, tao đồng ý với cách làm của mày, tuy nhiên trước khi làm chúng ta vẫn phải tìm đường lui của bản thân.”

“Ý dì là sao?”

“Nếu mày muốn tung bí mật đó ra ngoài, Hoắc Tư Tước nhất định sẽ lần theo manh mối tìm được chúng ta, nếu như mày không muốn chết thì tốt nhất phải tìm đường lui trước.”

Cố Thanh Liên không hổ là Cố Thanh Liên, cũng đã nghĩ đến chuyện này.

Vì thế Cố Hạ nhìn về phía dì ta, chờ dì ta nói tiếp.

“Trước đây, người nặc danh thường xuyên gửi tin nhắn gửi bản thảo cho mày, đưa mày đến bên cạnh Hoắc Tư Tước, bây giờ mày tìm cô ta nhờ cô ta sắp xếp đường thoát thân cho chúng ta.”

“Tìm cô ta làm gì?”

“Mày còn không hiểu sao? Năm đó chính là cô ta bày ra cục diện cho mày, cô ta từng bước từng bước đưa mày đến vị trí ngày hôm nay, chẳng lẽ mày cho rằng cô ta thật sự không muốn gì từ mày sao? Mày thật sự quá ngây thơ!”

Không ngờ Cố Thanh Liên lại nói ra lời như vậy.

Cố Hạ sửng sốt!

Ý dì ta là sao? Người đó còn có mục đích với cô ta?

Nhưng những năm gần đây, người kia không hề có yêu cầu nào khác ngoại trừ yêu cầu cô ta đưa tiền, mỗi lần người đó gửi bản thảo cho cô ta thì cô ta sẽ trả cho người đó một khoản phí với con số rất lớn.

Tại sao bây giờ trở thành còn có một mục đích khác rồi?

Cố Hạ vẫn không khôn khéo bằng dì của cô ta, hay có thể nói là cô ta không có nhiều kinh nghiệm sống.

Cô ta vẫn chưa giác ngộ ra cục diện này

“Trên đời này không có bữa ăn nào miễn phí, huống chi còn là một bữa ăn thịnh soạn như vậy, lúc trước cô ta giao những giấy viết thư đó cho mày, lập tức biến mày thành người mà Hoắc Tư Tước đang muốn tìm, đó cũng đã bắt đầu kế hoạch của cô ta rồi, chẳng qua tao thấy đôi bên cùng có lợi cho nên không nói thôi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.