Chương 503
Ôn Hủ Hủ bối rối.
Giống như vất vả lắm mới tìm được manh mối nhưng bỗng nhiên khi nắm trong tay lại biến mất, cô đứng sững sờ ở đó đến mức quên mất bản thân đang muốn làm gì.
Cũng chính lúc này, Cố Hạ đang cắn răng cố nén đau từ trên mặt đất bò dậy.
Cô ta bước từng bước đến cửa, sau đó mở cửa: “Ô… Ô ô…”
“Trời ơi! Đã xảy ra chuyện gì vậy? Các người nhìn kìa sao trên người cô ta bê bết máu vậy?”
“Đúng vậy, còn có một con dao!”
“A, giết người!”
Tiếng thét chói tai vang vọng khắp biệt thự, trong nháy mắt trên lầu dưới đều hỗn loạn.
Lúc này Trì Úc đang tìm Ôn Hủ Hủ.
Sau khi tách Ôn Hủ Hủ ra, anh ta đi đến phòng khách, ngay sau đó đã thấy Cố Thanh Liên ở đây.
Tuy nhiên khi anh ta ra ngoài tìm cô, lại phát hiện không tìm thấy người, mãi cho đến khi anh ta bỗng nhiên nhìn thấy một người phụ nữ bê bết máu trên ngực còn cắm một con dao xông ra khỏi phòng.
“Đồ ngốc ——”
Não anh ta giống như ngừng hoạt động, chuẩn bị xông lên lầu.
Nhưng vào lúc này, Cố Thanh Liên ở trên lầu đi xuống nhìn thấy cháu gái vô cùng thê thảm, lập tức hét lên: “Hung thủ giết người! Mau bắt lấy cô ta!”
Sau tiếng hét có hai người giúp việc nam tình cờ đang ở lầu trên ngay lập tức lao xuống, khi Ôn Hủ Hủ từ trong phòng đi ra, ngay lập tức có một người đạp vào bụng cô.
“A——”
“Ôn Hủ Hủ!!”
Trì Úc ở phía dưới nhìn thấy vậy tức giận gầm lên, sau đó xô đám người ra rồi xông lên.
Trì Úc xông lên nhắm ngay tên giúp việc cho một đấm!
Đánh xong anh ta mới vọt vào trong phòng, chạy về phía Ôn Hủ Hủ bị đạp ngã đang nằm trên đất: “Đồ ngốc, cô không sao chứ? Cô cảm thấy thế nào?”
Ôn Hủ Hủ không nói gì cả.
Cả người cô cuộn tròn nằm trên đất như con tôm, cô ôm ngực mình, trên cái trán tái nhợt như giấy chảy đầy mồ hôi.
“Không… Không sao, anh mau bắt hai người bọn họ lại, đừng để bọn họ… bọn họ chạy.”
Đã đến lúc này rồi mà cô vẫn nhớ không được để cho hai người phụ nữ đó chuồn mất.
Trì Úc lập tức quay đầu trừng mắt nhìn Cố Thanh Liên ở phía sau.
Vốn dĩ Cố Thanh Liên chả kích động mấy nhưng sau khi nhìn thấy Trì Úc, đồng tử dì ta kịch liệt co rụt lại càng ác độc kêu to hơn.
“Cô ta còn có đồng bọn, mau bắt hắn ta lại, đừng để hắn ta chạy thoát!”
Cố Thanh Liên nhận ra Trì Úc, dì ta muốn những người ở đây giữ chân Trì Úc và Ôn Hủ Hủ trong lúc rối loạn, sau đó dì cháu bọn họ sẽ nhanh chóng chạy ra ngoài.
Chuyện phát triển đến mức độ này, Cố Thanh Liên khôn khéo như vậy, sao có thể không đoán ra được ý đồ đến đây của hai người Ôn Hủ Hủ chứ.
Trì Úc đang ôm Ôn Hủ Hủ nhìn thấy có rất nhiều người giúp việc đang xông về hướng bọn họ, vì thế hai người bọn họ mắc kẹt ở đây không thể chen ra ngoài.