Hạ Nhất Nhiễm thân thể đã gần như bắt đầu run rẩy lên. Có chút không thể tin nhìn người đàn ông dưới đài, người đàn ông kia tự nhiên thanh thản, đang dùng một đôi ánh mắt mỉm cười nhìn Hạ Nhất Nhiễm. Lại đủ để cho Hạ Nhất Nhiễm toàn thân rét run.
Anh ta không phải đã chết sao? Tại sao giờ này khắc này lại một lần nữa xuất hiện ở nơi đây. Lại vẫn cứ vào lúc này.
Tiếng nghi ngờ dưới đài một đợt lại một đợt nảy lên, giống như thủy triều một dạng đã muốn đem cô triệt để nhấn chìm.
Có chút kích động vươn tay giữ chặt tay Đường Hạo Nam, anh nghĩ gì? Anh có thể tin tưởng chính mình hay không.
Hạ Nhất Nhiễm ánh mắt bỗng nhiên liền biến bất lực, Đường Hạo Nam đem toàn bộ xem trong đáy mắt.
"Không có việc gì, có anh ở đây rồi."Đường Hạo Nam xoa bóp bàn tay mềm mại của Hạ Nhất Nhiễm, dùng khẩu hình miệng nói cho Hạ Nhất Nhiễm không phải sợ.
Mà người đàn ông kia đã ở trong âm thanh ồn ào như vậy, từng bước một tiêu sái bước lên đài, điên rồi, u mê, cảnh tỉnh, chỉ cảm thấy trước mắt đều đã bay đầy sao.
Tìm đã lâu, dường như đều đã tìm không thấy âm thanh thuộc về chính mình, há miệng thở dốc, Hạ Nhất Nhiễm phát hiện chính mình không nói được rồi.
"Sao vậy? Nhìn đến chồng của chính mình, quá vui mừng rồi hả?" Hoàn toàn coi như không có Đường Hạo Nam lúc này còn đứng bên ở người Hạ Nhất Nhiễm, Đổng Hưng Á vươn tay, muốn đem Hạ Nhất Nhiễm kéo đến cạnh mình, lại bị Hạ Nhất Nhiễm linh hoạt né tránh.
Đổng Hưng Á ha ha cười phá lên. Anh ta đã sớm đoán được lúc Hạ Nhất Nhiễm nhìn đến chính mình sẽ là ánh mắt như thể gặp quỷ này, lại thật không ngờ bài xích trong mắt cô vậy mà có thể rõ ràng đến như vậy.
Là vì, về tới bên người Đường Hạo Nam sao?
Không thể tưởng được oán niệm sâu như vậy, nhưng vừa rời xa anh ta một năm, là có thể hóa giải. Là anh ta xem nhẹ tình cảm Hạ Nhất Nhiễm dành cho Đường Hạo Nam.
Nhưng mà, nếu anh ta trở về, sẽ không trơ mắt nhìn Hạ Nhất Nhiễm cùng Đường Hạo Nam hợp lại. Anh ta muốn thứ gì, chưa từng có người có thể cướp đi, bao gồm công ty, đương nhiên cũng bao gồm cả Hạ Nhất Nhiễm.
"Anh... Anh không chết?"Hạ Nhất Nhiễm rất không dễ dàng mới tìm được đầu lưỡi chính mình, nhìn người đàn ông ở trước mắt, cô không hiểu sao có chút lo lắng.
Lúc hiến gan cho William, anh ta cầm lấy tay cô nói, nếu muốn dùng gan của anh ta, liền phải ở cùng anh ta đến ngày anh ta chết, vì anh ta bảo vệ cho công ty của anh ta.
Cô rõ ràng nhớ rõ lúc cô do dự, anh ta để trợ thủ của anh ta đưa cho cô nhìn thư thông báo anh ta bệnh tình nguy kịch, cho nên cô mới đồng ý điều kiện của anh ta.
Nhưng mà tại sao, tại sao người vốn đã chết từ lâu, giờ này khắc này lại rõ ràng đứng ở trước mặt mình. Ai tới nói cho cô là tại sao. Tại sao rõ ràng người đã chết, còn có thể ở nghi lễ đính hôn của cô, phá hoại cô đính hôn. Tại sao!
Sau khi điên cuồng, tâm tình từ từ nhanh chóng bình tĩnh lại, Hạ Nhất Nhiễm bắt đầu vì ý nghĩ của chính mình cảm giác được rất xấu hổ, sao có thể vì ham muốn bản thân, lại muốn một người chết, sinh mệnh hẳn là so với toàn bộ đều đã quý giá hơn tất cả.
"Anh chính là Đổng Hưng Á đi." Đường Hạo Nam chắn ở trước mặt Hạ Nhất Nhiễm, giống như là một ngọn núi một dạng mang cho cô cảm giác an toàn.
"Đúng, chính là tôi, chồng hiện tại của Hạ Nhất Nhiễm." Đổng Hưng Á cười nói, giọng lúc nói ra mấy chữ "chồng hiện tại" càng thêm nhấn mạnh, không biết phóng viên là từ đâu chạy tới, đen kịp giống như là trời mưa rơi xuống chỗ đám kiến đang muốn chuyển nhà một dạng, như ong vỡ tổ hướng trong hội trường chen vào.
Hứa Thành cùng Lục Ngộ Hàn ngăn ở cửa, toàn bộ đều bị chen lách té ngã, hoàn toàn ngăn cản không được những bước chân sắt thép của những phóng viên này.
Đường Hạo Nam tươi cười trở nên quỷ dị." Những phóng viên này đều là anh mời đến đi." Trên tiệc cưới của anh, chính là sợ xuất hiện một chút phóng viên chuyên môn bới móc, cho nên liền ngay cả người ghi hình đều đã mời nhân viên chuyên môn, những phóng viên này, như thế nào lấy tốc độ nhanh như vậy đuổi tới hiện trường.
Đổng Hưng Á cũng cười theo. "Chút tiểu tạp kỹ này, sợ là vẫn không lọt nổi mắt xanh của Đường tổng đi." Thủ đoạn có cao minh hay không cũng không quan trọng, có thể bị Đường Hạo Nam nhìn thấu hay không cũng không quan trọng, hôm nay, có thể phá hủy tiệc đính hôn của hai người bọn họ mới đúng là quan trọng nhất.
Thời gian mới nói hai câu, các phóng viên đã ùn ùn kéo tới, đen kịp giống như thủy triều một dạng vây quanh lễ đài.
"Xin hỏi Hạ tiểu thư, người đàn ông vừa mới xuất hiện ở hiện trường đính hôn tự xưng là chồng của người, anh ta là ai vậy, không phải có tin đồn người chồng hiện tại Đổng Hưng Á của cô không phải đã qua đời sao? Chẳng lẽ đây đều là cô lừa gạt mọi người?"
"Đường tổng, xin hỏi người đối với chuyện Hạ Nhất Nhiễm tiểu thư vẫn chưa ly hôn có suy nghĩ gì? Chẳng lẽ người không biết hai người các vị kết hôn, có khả năng phạm vào tội trùng hôn sao?"
"Đổng Hưng Á tiên sinh, lúc Hạ Nhất Nhiễm tiểu thư về nước, lấy thân phận quả phụ của người mà về nước, như vậy cô ấy hiện tại rốt cuộc là vợ của người hay vẫn lại là vợ Đường tổng đây?"
"Đổng Hưng Á tiên sinh, Hạ Nhất Nhiễm tiểu thư từng là vợ trước của Đường tổng, không biết điểm ấy người có suy nghĩ gì?" Vô số phóng viên đem microphone như là điên rồi một dạng hướng tới trước miệng Hạ Nhất Nhiễm, tranh nhau muốn đạt được đáp án thuộc về chính mình.
Mà Hạ Nhất Nhiễm lúc này lại cảm giác như là tiến vào tổ ong vò vẽ một dạng.
Uổng phí cô xuất thân từ bộ phận quan hệ công chúng, giờ này khắc này vậy mà không phát huy được chút công dụng, vẫn lại là bị truyền thông ép hỏi làm cho liên tục lùi lại. Bởi vì... Cô cũng không biết cô hiện tại cùng Đổng Hưng Á xem như là quan hệ gì.
Theo đạo lý mà nói, Đổng Hưng Á đã chết, hôn nhân của cô cùng Đổng Hưng Á liền không còn hiệu lực, nhưng mà, anh ta không chết, mà cô lại lấy không ra thủ tục li hôn tương ứng. Chỉ có thể tùy ý truyền thông truy hỏi.
"Anh chẳng lẽ muốn hủy đi cô ấy sao?"Đường Hạo Nam vươn tay ôm ấp Hạ Nhất Nhiễm chính đang không ngừng lảo đảo. Một đôi mắt ưng, nhìn chằm chằm nhìn về phía Đổng Hưng Á.
Anh quả thật không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà ở trong mắt anh, người quan trọng nhất vẫn lại là Hạ Nhất Nhiễm. Hạ Nhất Nhiễm tâm tình, Hạ Nhất Nhiễm an nguy.
"Vậy rất đơn giản mà, anh đem Nhiễm Nhiễm giao cho tôi, để cho Nhiễm Nhiễm cự tuyệt lời cầu hôn của anh, tất cả mọi người đều vui vẻ." Đổng Hưng Á nhún vai, trái ngược Đường Hạo Nam đang khẩn trương, anh ta càng có vẻ lơ đễnh.
Ánh mắt kia có chút âm ngoan, rõ ràng viết, không chiếm được, liền muốn hủy diệt.
Đường Hạo Nam lộ vẻ do dự, đính hôn có thể hủy bỏ, toàn bộ đều có thể bàn bạc kỹ hơn, nhưng mà anh không thể hoàn toàn hủy diệt Hạ Nhất Nhiễm.
"A!" Không biết là ai ở phía sau Hạ Nhất Nhiễm hung hăng đẩy cô một cái. Hạ Nhất Nhiễm phát ra một tiếng thét kinh hãi, thân thể tránh thoát Đường Hạo Nam ôm ấp, trực tiếp hướng về Đổng Hưng Á đang ở đối diện nhào tới.
Đổng Hưng Á vững vàng tiếp được thân thể Hạ Nhất Nhiễm. Hương thơm say lòng người, trực tiếp tràn đầy tất cả xoang mũi anh ta.
Thật sự là rất lâu rồi.
Đèn flash cùng với âm thanh tách tách, chiếu vào trên mặt Hạ Nhất Nhiễm, làm cô hoa mắt, một màn này, ngày mai tất nhiên sẽ lên trang đầu các tờ báo, nhưng mà, bọn họ sẽ viết về cô thế nào? Người phụ nữ lãng lơ? Đã ăn trong bát còn nhìn trong nồi? Tất nhiên là không có lời hay gì rồi.
Hạ Nhất Nhiễm cuống quít giãy dụa, muốn từ trong lòng Đổng Hưng Á tránh thoát ra, nhưng mà hai cánh tay cảu người đàn ông này như là kìm sắt kềm hãi cô, cô dù sao cũng chỉ là một người phụ nữ, đem hết sức chín trâu hai hổ, vẫn lại là tránh thoát không ra.
Chỉ có thể dùng một đôi mắt bất lực, nhìn về phía Đường Hạo Nam.
Ánh mắt của cô nhiều thương cảm, giống như thừa nhận ủy khuất, anh cực kỳ muốn đem cô từ trong lòng người đàn ông đoạt lại, rồi mới đem cô vừa vặn giam cầm ở trong lòng mình, không cho bất cứ một người nào đoạt cô đi.
Nhưng mà, anh không thể làm như vậy.
Nếu anh làm như vậy, kế tiếp chờ đợi Hạ Nhất Nhiễm sẽ là dư luận ngập trời, cùng khởi tố trùng hôn đến từ Đổng Hưng Á, anh không thể đem Hạ Nhất Nhiễm đẩy lên đầu ngọn gió. Hít sâu một hơi, Đường Hạo Nam ra quyết định cuối cùng, ngực lại như là xé rách một dạng cực kỳ đau.
"Đều đã yên lặng cho tôi!" Một tiếng quát lớn, làm kinh sợ toàn bộ phóng viên nơi đây, hiện trường nơi đây trong thời gian ngắn yên tĩnh trở lại, lặng ngắt như tờ.
"Hôm nay, là tôi giả danh nghĩa mở buổi họp ký giả của nhà thiết kế Vivian đem Hạ Nhất Nhiễm lừa gạt đến hiện trường, là tôi để cho nhà thiết kế Vivian lừa gạt Hạ Nhất Nhiễm mặc vào bộ áo cưới này, là tôi muốn cầu hôn với cô ấy, lại không biết cô ấy đã gả làm vợ người. Cũng cũng không biết thì ra chồng của cô ấy Đổng Hưng Á lại vẫn sống khoẻ mạnh trên đời. Đối với chuyện này, tôi nhất định phải hướng Đổng Hưng Á tiên sinh nhận lỗi. Hơn nữa, Hạ Nhất Nhiễm cũng không có đồng ý lời cầu hôn của tôi."
Đường Hạo Nam nói đến cuối cùng đã ra sức nắm chặt quả đấm của mình, trên cánh tay tất cả đều đã nổi gân xanh. Hạ Nhất Nhiễm đáy mắt toàn bộ đều là nước mắt, không ngừng lắc đầu, cho dù biết rõ Đường Hạo Nam sở dĩ có thể nói ra những lời này, mục đích toàn bộ đều là muốn bảo vệ chính mình, nhưng lúc nghe đến, vẫn đau không kềm chế được.
Anh rõ ràng là một người đàn ông kiêu ngạo như vậy, cao cao tại thượng như vậy, hiện giờ lại muốn bởi vì thanh danh chính mình cúi đầu trước một người đàn ông khác, mà xin lỗi.
Cô lại không cách nào thừa nhận sự chịu đựng của anh, cảm giác đau lòng, đã sắp đem cô xé thành ngàn vạn mảnh nhỏ, ngoại trừ đau đớn, vẫn lại là đau đớn.
Đổng Hưng Á khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên, gợi lên độ cong đày vẻ vừa ý, mục đích của anh ta, đã đạt thành, bước tiếp theo, chính là mang Hạ Nhất Nhiễm.
"Chúng ta đi thôi." Nhẹ nhàng dán tại bên tai Hạ Nhất Nhiễm, Đổng Hưng Á nhẹ nhàng nói, giọng khàn khàn, tràn đầy mị hoặc. Lại như là âm thanh từ địa ngục thổi ra, quấn lấy bên tai Hạ Nhất Nhiễm, để cho cô từng trận rét run.
Hình như là một tấm kín không chút kẽ hở, đem cô tầng tầng lớp lớp bao bọc ở bên trong.
Cho dù trong lòng có không cam tâm thế nào, vẫn lại là không thể không đi theo bên người Đổng Hưng Á, như là xác chết biết đi bị lôi đi.
"Đổng Hưng Á, anh thật sự là đủ rồi!"Mới vừa đi ra hội trường, Hạ Nhất Nhiễm liền hung hăng đẩy Đổng Hưng Á một cái.
Người đàn ông thân thể không tính gầy yếu, dưới sức đẩy của Hạ Nhất Nhiễm, lảo đảo một chút.
Giận quá hóa cười, trong mắt anh ta chứa tất cả ôn nhu, lại để cho Hạ Nhất Nhiễm sợ hãi, đôi khi, tình cảm không thể nhận nổi một khi sản sinh, chính là một loại gánh nặng.
"Nơi này nói không chừng vẫn còn có chó săn, em đối với tôi như vậy, có thể sẽ uổng phí khổ tâm của Đường Hạo Nam." Đổng Hưng Á lấy ra một điếu thuốc đốt lên hút, hoàn toàn coi như không có ánh mắt Hạ Nhất Nhiễm đã gần như điên cuồng.
"Theo tôi về Singapore đi, cùng lão phu nhân còn có một kiện tụng muốn chiến đấu."
"Anh đừng hòng lừa gạt tôi! Anh đều đã còn sống, lão phu nhân dựa vào cái gì tranh đoạt quyền nuôi dưỡng Nini, còn nữa, tôi hỏi anh, anh tại sao... Tại sao muốn giả chết? Anh tại sao muốn gạt tôi? Lừa gạt mọi người?"