"Nhiễm Nhiễm, anh gặp một đối tác làm ăn." Đường Hạo Nam vội vàng hướng Hạ Nhất Nhiễm ở trong điện thoại giải thích.
"Em biết rồi, anh bận việc trước đi." Nếu nói về tin tưởng, tin tưởng mà Hạ Nhất Nhiễm dành cho Đường Hạo Nam, vĩnh viễn đều so với tin tưởng Đường Hạo Nam cho Hạ Nhất Nhiễm nhiều hơn một ít, không nghi điều gì, Hạ Nhất Nhiễm trực tiếp cúp điện thoại.
Đường Hạo Nam đưa điện thoại cất vào túi, mới giương mắt nhìn người phụ nữ trước mặt này.
"Lệ Áo tiểu thư, thật sự là rất trùng hợp ha." Đường Hạo Nam hừ lạnh, làm sao có khả năng không rõ cô ta vừa rồi la lên một tiếng như vậy là cố ý hại người, chính là đang cố ý để cho người trong điện thoại anh nghe được.
Chuyện bỏ thuốc lần trước trong đồ uống của anh, anh còn không so đo với cô ta, cô ta vậy mà lại dám giả bộ như chuyện gì đều không có cùng chính mình chào hỏi, thậm chí lại vẫn suýt nữa gây ra hiểu lầm giữa anh cùng Nhiễm Nhiễm.
Người phụ này, khó tránh khỏi cũng không thức thời quá rồi.
"Đường tiên sinh vừa rồi là đang cùng người mình thích gọi điện thoại sao? Ánh mắt kia, thật sự chính là ôn nhu đến nỗi muốn chảy ra nước nha." Lệ Áo trong tay vẫn đang giơ một ly rượu đỏ, chất lỏng đỏ sẫm chao đảo trong vành ly, thật giống như là màu đỏ máu tươi.
Nguy hiểm, mà lại mỹ lệ mê người, có kinh nghiệm lần trước, Đường Hạo Nam bây giờ đề phòng lùi lại một bước.
"Lệ Áo tiểu thư là tới một mình sao?" Đường Hạo Nam nhẹ nhàng nhíu mày, anh bây giờ còn không muốn cùng Lệ Áo triệt để vạch mặt, bởi vì hiện tại anh còn đang suy nghĩ muốn thay đổi đối tác làm ăn hay không, trước khi không xác định có phải thật sự không cần đối tượng hợp tác là Lệ Áo hay không, Đường Hạo Nam sẽ không đắc tội cô ta.
Anh hiện tại chỉ nghĩ muốn thành công, cùng nhân phẩm của đối tác làm ăn cũng không can hệ quá lớn, nếu thật sự hợp tác với Lệ Áo, anh mới sẽ không thèm quản trong lòng người phụ nữ Lệ Áo này giờ này khắc này rốt cuộc đang có ý đồ gì. Chuyện bảo hổ lột da này, từ trước đến nay là chuyện anh thích làm nhất.
Chỉ có Đường Hạo Nam anh muốn hợp tác với người ta hay không, cũng không có người Đường Hạo Nam có thể hợp tác hay không.
Lệ Áo sóng mắt chuyển động, liền hiểu rõ ý của Đường Hạo Nam, lông mi mạnh mẽ nhếch lên trên. "Tôi đương nhiên không phải một người tới, Đường tổng à, chẳng lẽ Đường tổng là một người tới uống rượu giải sầu?" Vừa nói, Lệ Áo lại vẫn điểm chân hướng phía sau Đường Hạo Nam nhìn nhìn.
Nhìn một hồi, rồi mới vừa cười nhìn về phía Đường Hạo Nam.
"Đường tổng nếu một người tới nói, không ngại cùng chúng tôi cùng đi uống một ly chứ." Lệ Áo nhiệt tình mời, giọng điệu nói chuyện cũng giống như gió thu, phong tình vô hạn, nhưng cũng phong trần vô hạn.
Đường Hạo Nam làm sao không rõ Lệ Áo ý tứ ám chỉ nói gần nói xa. Chỉ là đối với anh mà nói, Đường Hạo Nam anh muốn làm cái gì còn chưa tới mức muốn bán đứng nhan sắc chính mình. Anh lại càng không làm chuyện có lỗi với Hạ Nhất Nhiễm. Cho nên, Đường Hạo Nam trực tiếp mở miệng cự tuyệt.
"Không cần, tôi còn có chuyện. Bọn nhỏ vẫn ở trong nhà chờ tôi." Cự tuyệt, trắng trợn cự tuyệt. Lấy con cái làm cái cớ, chính là một loại kháng cự bài xích nhất.
Trong mắt Lệ Áo hiện lên quét xuống bất mãn cùng phẫn hận. Trên hành lang chút tối tăm, có vẻ sáng ngời chói mắt, chỉ là chợt lóe lên, Lệ Áo nở nụ cười, đôi môi hồng nhuận kéo ra hai bên cực lớn, nhìn có chút khoa trương.
"Vậy thì không bắt buộc Đường tổng rồi, nhân vật làm mưa làm gió như là Đường tổng đây, đương nhiên cũng là khinh thường cùng những nhân vật nhỏ như chúng tôi cùng một chỗ uống rượu." Lệ Áo nói như vậy, không khỏi là nói chuyện quá quyết tuyệt. Mục đích cũng chính là muốn ép Đường Hạo Nam đi cùng chính mình uống một ly rượu, dựa theo lẽ thường mà nói, những người làm ăn buôn bán phải tham gia mấy buổi tiệc xã giao như vậy cũng không phải hoàn toàn không có khả năng.
Như mà quan hệ giữa Đường Hạo Nam cùng Lệ Áo hiện giờ, quả thật là quyết tuyệt không tốt lắm, dù sao sau này lại vẫn có một chút khả năng hợp tác. Nếu là người bình thường, Lệ Áo nghe nói đến như vậy, mặc kệ Đường Hạo Nam anh có bao nhiêu không vui, vẫn là nên nể mặt đi uống một ly. Chỉ là Đường Hạo Nam anh cũng không theo lẽ thường.
Lạnh lùng nhìn thoáng qua Lệ Áo phong tình vạn chủng đứng ở trước mặt mình, Đường Hạo Nam đáy mắt hiện lên quét xuống nhàn nhạt khinh thường, đến lời khách sáo ban đầu cũng không nói nữa, Đường Hạo Nam thân mình khẽ nghiêng, xoay người theo bên người Lệ Áo trực tiếp đi qua.
"Đường tổng đây là có ý gì!" Sâu xa tại phía sau Đường Hạo Nam gầm thét chói tai, Đường Hạo Nam sắc mặt ở trong đêm đen vô cùng vô cảm, bước chân kiên định không có bởi vì Lệ Áo có chút điên cuồng la lên xuất hiện bất cứ thay đổi gì.
Ngoại trừ Hạ Nhất Nhiễm, không có bất cứ một người phụ nữ nào có thể để cho anh liếc nhìn.
Tay Lệ Áo tại bên người chậm rãi nắm chặt. Đáy mắt bi thương dần dần nhuộm đẫm một tia tàn độc, hung hăng áp chế lại sâu tận xương tủy.
"Đường Hạo Nam, anh sẽ không chết tử tế được, không vội nhất thời như vậy." Trên mặt người phụ nữ này gợi lên một tia tươi cười tàn độc, nắm chặt ly rượu đỏ ở trong tay. Bước nhanh hướng vào trong phòng bao đi vào.
Đẩy cửa ra, là đèn màu rực rỡ chói mắt, trong phòng bao sáng tắt lóe, màu sắc rực rỡ chiếu ở trên mặt người trong phòng nhìn có chút phù phiếm, ánh sáng lay động, phân biệt không rõ mặt mũi người bên trong.
"Không phải nói đi vệ sinh à? Sao đi như vậy lâu mới trở về, chẳng lẽ là sợ rồi hả? Không sao đâu, các anh đây sẽ đối tốt với em." Bàn tay to lớn của người đàn ông, sốt ruột khó nén chộp tay vào cặp mông căng tròn của Lệ Áo, vẻ mặt hưởng thụ nhẹ nhàng xoa nắn.
Cười lộ ra một cái răng vàng, lúc nói chuyện cũng là tràn đầy giọng điệu ái muội, phối hợp cùng ánh đèn bên trong phòng bao, càng thêm có vẻ dâm đãng hơn, Lệ Áo ánh mắt híp lại, nhưng không có tức giận, tùy ý để tay người đàn ông này ở trên thân thể cô ta chậm rãi du tẩu.
Thờ ơ nhìn thoáng qua, Lệ Áo đem ly rượu trong tay vững vàng đặt trên mặt bàn phòng bao.
"Tôi vừa mới ra ngoài thật sự là đi vệ sinh, chẳng qua tôi nhìn thấy tổng giám đốc Đường Hạo Nam, tôi mời anh ta tới phòng của chúng ta uống một ly, lại bị anh ta cự tuyệt rồi." Lệ Áo có chút ủy khuất đỏ hốc mắt, vươn ra bàn tay mềm mại ngăn cánh tay không yên phận đang lần mò dưới váy cô ta, giống như đang oán trách vậy.
Người đàn ông này chẳng những không xấu hổ, lại vẫn như đang trêu đùa ở trên mu bàn tay trắng nõn nà của Lệ Áo hung hăng đánh một cái. Lệ Áo phát ra một tiếng oán giận như thở gấp.
"Người ta đang cùng các anh nói chuyện nghiêm chỉnh mà, Đường Hạo Nam kia thật quá đáng, tôi đã nói bên trong phòng bao này của chúng ta đa số đều là đối tác của Đế Cảnh, nhưng người ta căn bản là không nể mặt. Các người một chút cũng không cảm giác tức giận sao?" Mi mắt Lệ Áo lướt qua trên mặt những người ở trong phòng một vòng.
Không sai, những người ở trong căn phòng này, đa số đều là đối tác đang làm ăn cùng Đế Cảnh là thật, nhưng mà Đường Hạo Nam biết rõ rành rành bọn họ ở trong này lại vẫn còn không nể mặt những lời này cũng không phải là thật sự. Nếu anh biết tất cả đối tác làm ăn của mình đều đã ở đây, Đường Hạo Nam một người thông minh lanh lợi như vậy, không phải muốn làm sao lấy lòng những đối tác này, mà là muốn như thế nào tra rõ thân phận của cùng lai lịch của từng người rồi.
Trước khi toàn bộ còn không có bắt đầu, cô ta cũng không nghĩ tới sớm bại lộ. Để cho toàn bộ đều đã từ từ lộ ra, có chút khoái cảm mèo bắt chuột, không phải càng chơi vui hơn sao? Lệ Áo đôi mắt mị hoặc như tơ ngã vào trong lòng một đối tác, nghe những đối tác này đang thảo luận bàn bạc, bên trong đôi mắt như ánh sao tràn ngập ý cười.
Có chút hưởng thụ nghe những người này một câu so với một câu càng sôi nổi truyền đạt đến trong lỗ tai của mình.
"Em mời không được Đường Hạo Nam cũng quá bình thường thôi, nếu em có thể mời Đường Hạo Nam đến mới có vẻ không bình thường đấy."
"Đúng vậy, em cũng không biết bình thường chúng tôi muốn mời Đường Hạo Nam ăn một bữa cơm phải tốn bao nhiêu công sức. Đường tổng người ta căn bản là không nể mặt, càng đừng nói là trường hợp này cùng với Đường tổng uống ly rượu."
"Chẳng qua, nói đi phải nói lại, không phải vẫn đều đã nghe nói Đường tổng vì vợ trước Hạ Nhất Nhiễm của mình thủ thân như ngọc, cho tới bây giờ cũng không từng ra vào sảnh lớn những quán bar khách sạn loại chỗ như vậy sao. Cũng cho tới bây giờ đều sẽ không cùng bất cứ Nữ Minh Tinh nào truyền ra tới bất luận chuyện xấu gì, hôm nay sao cũng đến chỗ này rồi."
"Anh chẳng lẽ tin vào tin đồn Đường Hạo Nam thủ thân như ngọc, anh ta nếu là thủ thân như ngọc, vậy tin nói anh ta mắc bệnh AIDS là từ đâu tới đây, chúng ta chỉ có thể nói là khả năng giữ bí mật đời tư của người ta làm quá tốt, anh nói xem nếu là một người đàn ông thủ thân như ngọc nhiều năm như thế, vậy không đã sớm biến thành Thác Tháp Thiên Vương à!"
Người nói ra những lời khó tránh khỏi có chút chua, có cảm giác như người này đang cố ý nói móc Đường Hạo Nam. Mọi người nghe xong, toàn bộ đều đã hô hô phá lên cười, toàn bộ đều là cười nhạo Đường Hạo Nam.
Kỳ thật chỉ là bọn họ ngày thường không bằng Đường Hạo Nam, lúc này đem Đường Hạo Nam mấy chữ lấy ra móc méo hả giận một chút thôi.
Lệ Áo ban đầu hưng trí bừng bừng nghe từ từ bắt đầu trở nên không chút hứng thú rồi, ngã vào trong lòng một vị đối tác, lười biếng ngáp một cái, eo nhỏ nhắn duỗi ra, vòng eo tuyết trắng lại mảnh khảnh cứ như vậy lộ ra, dưới ngọn đèn vàng lập lòe trong phòng càng có vẻ nhẹ nhàng sáng bóng.
Vị đối tác kia ánh mắt nháy mắt phát sáng lên giống như mèo nhìn đến con chuột bị dờn sắp chết, một bàn tay to, khẩn cấp từ dưới vạt áo Lệ Áo luồn vào, bàn tay nhanh chóng mà chuẩn xác cầm nắm nơi mềm mại trước ngực Lệ Áo, mạnh mẽ xoa nắn.
Lệ Áo phát ra một tiếng kêu đau đớn, nháy mắt hấp dẫn tất cả ánh mắt đàn ông trong phòng. Một đám ánh mắt cũng không biết có phải bởi vì ánh đèn mờ trong phòng bao hay không, toàn bộ đều đã phát sáng ánh xanh.
Thèm nhỏ dãi nhìn đem Lệ Áo như nhìn con mồi đưa trước miệng.
Lệ Áo vươn tay vuốt ve bàn tay vị đối tác không an phận kia, lại một lần nữa duỗi thắt lưng từ trên ghế sofa ngồi xuống.
"Tôi nói này, nếu như vậy, các người tại sao vẫn còn hợp tác cùng Đường Hạo Nam, tôi đúng là nghe nói, Đường Hạo Nam kia quả thật có tiếng không coi ai ra gì. Mọi người ở trong giới kinh doanh cũng là nhân vật có uy tín danh dự, vừa ra khỏi cửa để cho người khác nói bị Đường Hạo Nam nhìn như nhìn chó như vậy, nói vậy trong lòng mọi người cũng sẽ không dễ chịu đi."
"Tôi đã sớm không muốn làm ăn cùng anh ta!" Người đầu tiên mở miệng trước.
"Em gái à, em như vậy không phải làm khó các anh đây sao? Em đây là cùng Đường Hạo Nam có ân oán gì đi, chẳng qua... Em nếu là cầu xin chúng tôi mà nói..." Lời người đàn ông kia nói đứt quãng, chỉ là nói ra như vậy, ý tứ cũng đã đặc biệt rõ ràng.
Cái cầu xin này rõ ràng không phải loại cầu xin bình thường, mà là giao dịch thân thể.
Những người khác cũng theo phụ hoạ cười lên ha hả.