Mà cũng ngoài ý muốn của anh, phía dưới lại có nhiều fans điên cuồng đến như vậy, gọi tên cô, họp thành nhóm vì cô, mà fans của cô so với nhưng fans ngôi sao khác dường như có trật tự và theo đội hình hơn nhiều.
Xem ra ánh mắt nhìn người tốt như vậy không chỉ có mình mình.
Lưu An không nhịn được tin tưởng Diệp Chanh hơn, mang cô cùng đi vào bên trong.
Phóng viên lại chen chúc đi vào, tất cả đều chạy theo Lưu An.
Trước giờ số ngôi sao nữ do Lưu An nâng đỡ bạo hồng (Nổi tiếng) không ít, các cô đều được gòi là An nữ lang.
Bất kể là An nữ lang đều sẽ được chú ý.
Tuy là mỗi lần đều có sự nghi ngờ, bắt bẻ, cái này không tốt, cái kia không được, nhưng cuối cùng cũng là một cách gây chú ý.
Nhưng mà, lần này phóng viên cứ nghĩ là sẽ tìm tòi được chút tật xấu trên người Diệp Chanh, lại thấy…
Xét nét nữa ngày, trừ vẻ đẹp bên ngoài làm người nghi ngờ, lại không nhìn ra được bất kì điểm xấu nào.
đi ngang người Diệp Tử, Diệp Chanh đưa mắt nhìn thấy Diệp Tử đang nắm chặt nắm tay, thoáng qua liền đi lướt qua nhau.
Giống như là chưa hề quen biết Diệp Tử.
Diệp Tử tức muốn chết rồi.
Lưu An này, vậy mà nhìn trúng Diệp Chanh vào vai nữ chính, dựa vào cái gì chứ.
Nhưng mà, nghĩ là mình tuy được đề cử giả Kim Tượng, lại còn chưa từng được hợp tác với đạo diễn cấp bậc như thế này, nhất thời rong lòng ghen ghét không thôi.
không được, cô cần phải tìm cơ hội, nhất định sẽ hung hăng mà dẫm nát Diệp Chanh mới được.
Bằng không, cô nhìn thấy cái đuôi của Diệp Chanh vểnh tới trời rồi đi.
Diệp Chanh đi theo Lưu An cùng nhau ngồi vào vị trí, nhìn Diệp Tử đang đi đến trước mặt mình, Diệp Chanh vẫn xem như không nhìn thấy.
“Diệp Chanh, cố lên, chị rất xem trọng em, chị sớm đã nói cùng Dạ Lê, em nhất định sẽ nổi tiếng, quả nhiên, em cũng không phụ lòng anh chị nha.”
Nhắc đến Mộ Dạ Lê, trong lòng Diệp Chanh có chút động.
Diệp Tử dẫm gót giày lắc lư đi ra ngoài.
Diệp Chanh biết, mình chỉ là mới bắt đầu, so với Diệp Tử cô còn kém khá xa.
Hơn nữa, cô có nổi tiếng thế nào, Mộ Dạ Lê căn bản cũng không để ý, trong mắt anh chỉ có mỗi Diệp Tử.
Nghĩ đến vậy, cô liền cảm thấy không dễ chịu.
Đúng lúc này…
Di động của cô vang lên.
cô cúi đầu nhìn, là điện thoại của Cung Dã “Nhị sư huynh.”
“Em biết tin Mộ Dạ Lê cùng QM muốn đánh nhau rồi chưa?”
QM tổ chức xã hội đen, nanh vuốt trãi rộng khắp thế giới.
Mộ Dạ Lê sao lại có một chân liên quan đến họ chứ.
Diệp Chanh cảm thấy, mình thật là chưa từng tìm hiểu cảm giác của Mộ Dạ Lê một cách tử tế.
“anh nói chuyện này cho em là…”
“Cũng không có gì, chỉ là em đã từng hợp tác với QM không ít lần, anh cũng lo lắng, QM và Mộ Dạ Lê có dính líu, có thể em sẽ bị bại lộ thân phận hay không, em tốt nhất là đừng cho hai người bọn họ chạm mặt.”
Diệp Chanh lập tức có phản ứng, cho anh biết thân phận thật sự của mình, nhưng không dễ chơi như vậy, có thể đem cô bắt làm thí nghiệm hay không?
“Em đi tìm Mộ Dạ Lê.” Diệp Chanh nói.
Diệp Chanh đi ra ngoài, liền tìm được hai vệ sĩ luôn đi theo bà chủ nhỏ Mộ gia là mình đây.
Cho đến bây giờ cô đi ra ngoài sẽ có những người này đi theo.
Hai người này là thành viên của Thiết Kỵ quân, đó là nơi có hệ thống bảo mật cao nhất, bọn họ là vệ sĩ nhà họ Mộ, là người hầu thân cận của Mộ Dạ Lê.
Càng là người tinh nhuệ nhất của Thiết Kỵ quân.
Họ theo Mộ Dạ Lê mười mấy năm, cũng đã sớm mài dũa trên chiến trường, một người so một người càng thêm cường sắt thép hơn.
“Tiên sinh nhà anh đang ở đâu.” Diệp Chanh hỏi thẳng.
“Phu nhân, sao bổng nhiên…..” Hai người có chút ngoài ý muốn.
Diệp Chanh hỏi “Hai anh tên gì?”
Hai người nói “Tôi tên Mộ Thất, anh ta là Mộ Bát, chúng tôi từ nhỏ đã theo Thiết Kỵ quân, phu nhân có chuyện gì, cứ việc nói trực tiếp với chúng tôi.”