Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim

Chương 242: Phương án hẹn hò khẩn cấp



Bên ngoài.

Mộ Dạ Lê quay đầu lại hỏi “Sao em lại ở cùng người khác?”

“thì có hai người tụi em, ở cùng nhau liền có thể chăm sóc cho nhau.”

cô không muốn nói, bởi vì đạo diễn thấy cô lần đầu xuất ngoại, lo lắng cô không chăm sóc được bản thân, cho nên mới cố ý sắp xếp trợ lý đi cùng, vì thế còn cố ý giải thích với cô một hồi lâu.

Mộ Dạ Lê nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng có lý.

Ít nhất, khi ở cũng nhau, liền sẽ không có người đến làm phiền cô.

“Bên anh còn phòng trống, bằng không em qua ở với anh đi.”

“A, anh ở đâu?”

“Beverly Hills.”

“.....” Diệp Chanh cũng nghĩ là, gần Hollywood nhất chính là nhà giàu ở.

Vấn đề này cô thật không cần hỏi.

“Bỏ đi, bên đó xa như vậy, em đi theo mọi người là được rồi.”

cô thích như vậy, Mộ Dạ Lê cũng chiều cô.

Nhìn nhìn bên ngoài, anh nói “Em ăn gì chưa? anh đưa em đi ăn gì đó.”

Khó có nơi không nhận ra anh, cũng không biết Diệp Chanh, Mộ Dạ Lê đưa cô đi ra bên ngoài.

“Em muốn ăn gì?” Mộ Dạ Lê hỏi

“Nào cũng được.”

“Vậy thì cứ đi dạo phố, thích cái gì thì ăn cái đó.” Đôi mắt Mộ Dạ Lê loe lóe, nghĩ đến trước đó, sớm đãcho người chuẩn bị bữa ăn dưới nến thật ngon rồi.

Lúc này thấy thế, liền nháy mắt ra hiệu cho người phía sau, để người làm chuẩn bị tốt một phen.

đi theo phía sau là Mộ Bát cùng Imie, trong lòng cảm thán, đại tổng tài nhà bọn họ, càng ngày càng có tế bào lãng mạng, đều sẽ chuẩn bị sự ngạc nhiên vui mừng cho phu nhân a...

“Được á.” Diệp Chanh đối với suy nghĩ của họ hoàn toàn không biết, thuận miệng đồng ý.

Diệp Chanh thấy cũng không sao, nơi này đồ ăn không ngon lắm, đến nước Z rồi thì sẽ cảm thấy khôngcó nơi nào ăn ngon bằng đồ ăn nước Z.

Ăn đồ ăn bên này nhiều năm như vậy, lại không có nhà hàng nào có thể so sánh với một quán lẩu nhỏ ở nước Z, càng càm cho người ta có cảm giác thỏa mãn.

Diệp Chanh nghĩ nghĩ, đã không khỏi nghĩ đến hương vị món lẩu, thèm chảy nước dãi.

“anh nói xem, bên này có bán lẩu không á?”

nói thật ra, ở nơi này nhiều năm như vậy, cô thật đúng là chưa ăn qua cái lẩu nào.

“……”

Sắc mặt Mộ Dạ Lê hơi cương.

Phía sau, Imie cùng Mộ Bát nhìn nhau.

Phu nhân sao còn bỗng nhiên nhắc đến lẩu chứ.

Tiên sinh nhà họ đã chuẩn bị một bữa tối dưới nến thật hoàn hảo rồi, có lẽ cháy nồi, phu nhân còn chưa kịp ăn.

Mộ Dạ Lê ho khan hạ, cắn răng làm như rất khổ sở nói, “Có thể mua được.”

“……”

“……”

Mộ Bát lần thứ hai cùng Imie mặt đối mặt.

Tiên sinh nhà mình là có ý gì đây....

Mộ Dạ Lê quay đầu lại, hung hăng nhìn Mộ Bát, thuận tiện cho cậu ánh mắt, dường như là đang nói‘không nghe thấy phu nhân nói gì sao?’

“……”

không phải chứ, phu nhân nhà họ cũng thật là...

Quá mức không có lập trường nha~~

Bởi vì phu nhân bỗng nhiên đổi ý, bữa tối dưới nến....Liền phải đổi thành lẩu sao? Chính là bây giờ mà đổi, sao lại phải đổi, chỗ đã đặt chỗ tốt....Bữa ăn tối dưới nến lãng mạng như vậy mà....

Diệp chanh chợt nhớ đến, quanh đây có siêu thị của người hoa.

“Đúng vậy, siêu thị người Hoa nhất định là có bán, chúng ta tốt nhất tự mua đồ về nấu là được rồi.”

Mộ Dạ Lê còn chưa kịp nói, đã bị vợ yêu lôi kéo chạy đến siêu thị người Hoa rồi.

Mộ Dạ Lê đã đi theo, Mộ Bát cùng Imie ở phía sau chờ dọn bãi chiến trường.

Nhanh chóng thay đổi phương án hẹn hò đi.

Siêu thị người hoa quả nhiên là có bán đầy đủ nguyên liệu.

Diệp Chanh cầm cái xe đẩy, để Mộ Dạ Lê đẩy, nhìn kệ hàng nguyên liệu quen thuộc, mỗi người tự tay ‘hốt’ hết vào xe.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.