Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim

Chương 316: Chẳng lẽ Diệp Chanh đều lừa cả nhà sao?



Mộ Dạ Lê lập tức đi tới, nhìn súng đã bị Diệp Chanh thu về, một chân đạp trên đất, đem váy ném đi như vậy, nâng mắt lên, lập loè nhìn anh “Đến cũng không trễ lắm nha.”

Mộ Dạ Lê nhìn bọn họ, tròng mắt nhiễn đầy tơ máu.

Bọn chúng ở đây làm gì?

Ra tay với Diệp Chanh?

“Là ai ra tay với em.” Giọng nói của Mộ Dạ Lê dường như từ địa ngục truyền đến, làm cho người ta sợ hãi lạnh run người.

anh đứng ở đó, liền hoá thành lạnh lẽo, vừa thấy, liền biết là đã trải qua bao nhiêu chiến trận, sát ý đã ngấm sâu vào trong xương cốt.

Diệp Chanh nhìn người trước mắt.

Người ra tay với cô, bây giờ đã nằm trong vũng máu.

Nhưng mà những người khác…

Thấy Diệp Chanh đưa mắt nhìn một người đàn ông trước mặt.

Người đàn ông đó nhìn Mộ Dạ Lê không nhịn được bật run lên.

Còn chưa kịp phản ứng, cánh tay Mộ Dạ Lê đã đưa đến.

Vặn gãy bàn tay của hắn ta răng rắc một tiếng, sau là cánh tay, tiếp đến là bả vai.

Từng đợt gào thét đau đớn nối tiếp nhau, làm người ta quặn cả đáy lòng.

Đẻ gãy như vậy còn chưa đủ, mà là từng chút từng chút một….

Đó chính là ba nỗi đau khổ lớn nhất.

anh nghĩ cánh tay người là gậy trúc hay sao?

Mà mọi người còn chưa có phải ứng, tiếp theo bàn tay to khoẻ của anh cũng đãchuyển lên cổ người nọ.

Lúc này, cổ là điểm để vặn gãy.

Rắc một cái, cổ người đàn ông đó liền giống như không có giá đỡ, oặt một cái cả người liền nằm xả trên mặt đất.

thật ngoan độc….

Diệp Chanh sửng sốt nhìn Mộ Dạ Lê.

Đám người cũng bị chấn động, nuốt nuốt nước miếng, mới liền nhớ ra.

“Được, lên hết cho tao.”

Súng của bọn chúng trước đã bị Diệp Chanh cướp đi, nhưng vẫn còn dao găm trong túi.

Lập tức, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất lao đến, nhưng mà Mộ Dạ Lê đi lên mộtbước, đánh thẳng vào mệnh môn, trong phút chốc tựa như A Tu la, trước tiếp đem người ném đầy đất.

Diệp Chanh thấy thế cũng không cam lòng yếu thế, chạy nhanh lên hỗ trợ.

Phía sau, nhân viên cửa hàng đều bị doạ choáng váng.

Vốn nghĩ rằng mình sắp bị chế, thiếu chút nữa định giết chết Diệp Chanh để tự cứu mình, lại không ngờ…

Nhìn hành động tàn nhẫn độc ác kia của Diệp Chanh, lại nhìn thi thể đầm đìa máu tươi trên mặt đất….

Các cô còn dám nghĩ cái gì, không đợi cảnh sát đến, bây giờ các cô đã được cứu rồi.

Mà Diệp Tử, vốn đang muốn gọi tên Mộ Dạ Lê, nhưng lúc này lại bị bộ dạng bây giờ của anh doạ sợ.

cô đã từng gặp qua Mộ Dạ Lê như thế, anh giống như ác ma, nắm giữ quyền sinh sát.

Mà Diệp Chanh…

Đây là Diệp Chanh sao?

Diệp Tử liền mê mang, Diệp Chanh cùng Diệp Chanh trong trí nhớ của cô, quả thậtkhác xa hoàn toàn.

Nếu không thật sự chắc chắn, đây chính là Diệp Chanh mà cô biết, cô bây giờ thật sựcũng nghi ngờ, Diệp Chanh này có phải là mạo danh thay thế hay không?

Bất quá với trí thông minh này của cô, còn không thể nghĩ được gì khác, chỉ là ở trong lòng liền sợ hãi, lạnh lẽo.

Diệp Chanh đúng là cô gái đầy thủ đoạn giấu mình thật kỷ.

cô trước giờ cũng chưa từng nói, bản thân lại là người như vậy.

hiện tại xem ra, cô chỉ là mèo ba chân … Cũng chưa chắc sẽ thế bài, người nhà quê, đánh nhau cũng không phải là chuyện bình thường.

Lúc này mà cô còn nghĩ như vậy, hoàn toàn quên mất, những người bị giết này cũng không phải là người thường, là thành tử cực đoan, mang theo vũ khí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.