Lời này nói ra càng làm mặt Mạc Lăng Thanh thêm hồng.
Phía sau, trên mặt Mạc Hàn Băng cũng phát lạnh, đứa con gái này của ông…thật là ném hết mặt mũi ở nhà.
Chính là, Mộ thiếu phu nhân này làm trò trước mặt nhiều người, lại nói như vậy, thật là cũng không cho họ mặt mũi.
Rồi sau đó…
Khi Mộ Dạ Lê đến, chính là nhìn thấy một màn như vậy.
Mộ Bát ở phía sau nhì, phu nhân nhà mình… Đem Mạc tiểu thư xử lý a.
thật là, nhìn ngược như vậy, chỉ là …
Tiên sinh nhà mình có nổi giận không đây?
Cậu ngẩng đầu, nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của tiên sinh nhà mình.
Trái tim của cậu cũng bị kéo lên.
Lúc này lại nghe thấy phu nhân bỗng nhiên nói một câu như vậy.
Đôi mắt Mộ Dạ Lê lập tức sáng ngời.
Sau đó, mặt mày hớn hở cấp tốc chạy đến.
Mộ Bát sửng sốt, đây là bị nghẹn gì không biết?
Não xoay vòng, nhớ lại một chút.
Phu nhân nói, ta tưởng đó là tiểu tam không biết xấu hổ nào đó, chạy đến giành ông xã với tôi, cho nên liền động thủ….
Tiên sinh nhà mình không phải vì một câu nói này mà nhảy thẳng sang bên ấy đi…
Tiên sinh nhà mình…. Sao càng ngày càng ấu trĩ, càng ngày càng dễ dụ thế này…
Lúc này Mộ Dạ Lê đã đi qua.
Theo ánh mắt của mọi người, lập tức đến trước mặt của Diệp Chanh.
Diệp Tử nhìn thấy, vội nói “Dạ Lê, đều là do em không trông chừng Diệp Chanh, bây giừo em ấy gây chuyện….”
Mộ Dạ Lê cũng không nhìn Diệp Tử.
Phía trước, Mạc Lãnh Hàn, với vẻ mặt kích động, “Cháu trai, cháu nhìn đi, này… Sao lại thế này…”
Mộ Dạ Lê nhìn nhìn Diệp Chanh, đem người kéo ra sau lưng mình, mới nhìn phía trước nói, “Diệp Chanh không phải đã nói, cô ấy hiểu lầm người ta đến cướp ông xã mình, đây là muốn giữ tôi mà.”
“……”
Đây là có ý tứ gì?
Người xung quanh cằm đều muốn rớt cả ra ngoài.
Mạc Lãnh Hàn cũng vô cùng kinh ngạc “Cậu… Giữ chồng sao lại có thể ra tay.”
“Ra tay thì làm sao?”
“Cậu nhìn đi… Cậu nhìn xem cô ta rốt cuộc là bộ dạng gì, xuất thân từ gia đình bình dân, mới thô lỗ như vậy.”