Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1226



Chương 1226

Cô ta và Lục Lãnh Phong trong lúc đó cuối cùng cũng có kết tinh “tình yêu”, có quan hệ máu mủ, dù có chém cũng không đứt được.

Cô sinh là người của Lục Lãnh Phong, chết cũng là quỷ của Lục Lãnh Phong, cả đời cũng không tách ra.

Finn dẫn theo hai người mặc áo đen đi vào, cả người mang theo hơi thở bão táp: “Cô đúng là nóng ruột, cô đã quên, lời tôi từng nói, chỉ cần đứa trẻ lộ ra ngoài ánh sáng, cô sẽ mãi mãi không gặp được bọn họ.”

Anh phất tay, người mặc áo đen đi tới, ôm đứa trẻ lên.

Kiều An sớm đã đoán được anh sẽ tới.

Cô sinh đứa trẻ, chính là để trói buộc Lục Lãnh Phong, nếu cứ vẫn giấu diếm, ngay cả Lục Lãnh Phong cũng không biết, thì cô sinh hai đứa trẻ này có ý nghĩa gì đâu?

Cô rút ra dao gọt hoa quả giấu dưới gối: “Nếu như anh dám mang con tôi đi, tôi sẽ lập tức chết trước mặt anh, xem anh trở về bàn giao cho Lục Lãnh Phong như thế nào! Hiện tại toàn bộ mạng xã hội tại thành phố Long Minh, bao gồm cả Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt, cũng đã biết chuyện về đứa bé, anh làm sao mà giấu được, không bằng nghĩ cách làm sao giải quyết viên mãn chuyện này?”

Gân xanh trên trán Finn nổi lên, nơi đáy mắt có một ánh lửa xẹt qua, nhưng anh cũng không nổi giận, mà đổi thành một nụ cười lạnh đầy nham hiểm: “Có bọn họ rồi, tôi còn cần cô làm cái gì?”

Cả người Kiều An kịch liệt co giật: “Anh có ý gì?”

Finn hơi khụy chân, nói thầm mấy câu vào tai cô ta, trong phút chốc sắc mặt của cô ta hoàn toàn trắng bệch, ngay cả môi cũng mất đi màu sắc: “Anh không được phép thương tổn con của tôi, bọn chúng chính là…”

Cô ta còn chưa nói xong, lại bị Finn cấp tốc đánh gãy: “Nếu như cô dám tiết lộ một chữ, đời này kiếp này duyên phận giữa cô và bọn trẻ triệt để chấm dứt. Ở trên thế giới này, loại đàn bà dám dở trò vặt vãnh trước mặt tôi, còn chưa sinh ra.”

Kiều An run rẩy, cuống quít che miệng lại, cảm thấy cơ thể lạnh toát truyền từ sống lưng nhanh chóng lan tràn tới tay chân: “Tôi sai rồi, tôi cũng không dám nữa, sau này mọi chuyện tôi đều nghe theo anh.”

Finn duỗi bàn tay, nắm cằm của cô: “Đi nhắn cho một người bạn trong giới, nói đứa trẻ là cô nhận nuôi.”

Kiều An không cam tâm tình không nguyện, nhưng không dám không làm, run lẩy bẩy cầm điện thoại di động.

Sau khi cô ta gửi xong, Finn bảo người mặc áo đen bỏ lại một đứa trẻ vào trong nôi: “Để lại cho cô một đứa, sau này cô còn dám gây ra sóng gió gì, ngay cả một đứa cũng đừng mong gặp lại.”

Kiều An quỳ xuống trước mặt anh, ôm lấy chân anh, gào khóc: “Đừng mang con của tôi đi, cầu xin xanh, tôi sai rồi, tôi thật sự biết sai rồi. Chỉ cần anh để đứa trẻ lại cho tôi, anh bảo tôi làm gì tôi cũng làm.”

Finn lạnh lùng đẩy tay cô ta ra, hất cô sang một bên: “Phạm lỗi lầm, thì phải gánh chịu hậu quả.”

Anh đi ra ngoài, vừa đi tới cổng, lập tức gặp phải Enoch và thủ hạ của anh ta.

Trong nháy mắt nhìn thấy anh ta, cơ mặt Finn co rúm lại, giống như có một chút sáng tỏ: “Tôi cũng biết, không có bất cứ chuyện gì có thể giấu giếm được Boss.”

“Finn, anh bành trướng!” Khóe miệng Enoch khẽ nhếch, nhẹ nhàng vung tay lên: “Đem tất cả mọi người mang về thành phố Long Minh.”

Đêm đã rất sâu.

Đèn trong văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Đế Vương vẫn sáng.

Mặt Lục Lãnh Phong không hề có cảm xúc, trên người tỏa ra ý lạnh làm cho nhiệt độ xung quanh như rơi vào hầm băng, cảm giác cực kỳ áp bách, không khí giống như âm độ, khiến người ta không thể thở được.

“Boss, sự việc của Kiều An, là tôi sai, là tôi không báo cáo kịp thời.” Bàn tay Roy giấu ở sau lưng, có chút hơi run.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.