Chương 1255
Nơi này rộng lớn hơn trong tưởng tượng của Hy Nguyệt rất nhiều, tráng lệ huy hoàng, giống như hoàng cung.
Sô pha còn là da cá sấu xa xỉ!
“Đây là sổ tay phục vụ hội viên câu lạc bộ của chúng tôi, mời cô xem.” Quản lý mang tới một quyển sổ tay vàng giao cho cô.
Cô mở trang thứ nhất ra, phía trên đánh dấu, thẻ bình thường là 150 triệu, thẻ vàng là 1 tỷ 500 triệu, bạch kim là 15 tỷ…
Cô nghẹn lại, cằm cũng sắp rơi xuống, đôi mắt có chút hoa hoa, chỉ nhìn thấy vô số con số không nhảy múa ở trước mắt.
Sự chênh lệch giàu nghèo đáng sợ, bần cùng hạn chế nghiêm trọng sức tưởng tượng của cô.
Cấp bậc hội viên này tựa như kim tự tháp, tầng thứ nhất là người giàu, tầng thứ hai là giới siêu giàu, tầng thứ ba là giới siêu siêu giàu, tầng thứ tư là giới giàu có hàng đầu…
Tuy rằng thân là người sáng lập công ty trang sức nổi tiếng, thân là con dâu nhà giàu số một phương Đông, nhưng quan niệm của cô, ý thức và suy nghĩ tiêu tiền của cô vẫn dừng lại ở tầng lớp lao động.
Tiền tài đối với những người giàu có hàng đầu chỉ là một đống con số thiên văn trong ngân hàng, vẫn là bảo bối với cô.
Cô tuyệt đối sẽ không tiêu phí số tiền mà mình cực cực khổ khổ kiếm được để mua một tấm thẻ thành viên câu lạc bộ.
Nhưng mà, có thể nói những lời sáo rỗng trước .
“Vừa rồi cậu Tần dùng loại thể nào đi vào, tôi làm giống với cậu ấy.”
“Cậu Tần nào?” Quản lý hỏi.
“Tần Nhân Thiên cậu Tần của tập đoàn tài chính Tần Thị.” Hy Nguyệt nói từng chữ rõ ràng mà chắc chắn.
Quản lý hơi hơi mỉm cười: “Cậu Tần là một trong những giám đốc của chúng tôi.” Giá trị của tổng giám đốc câu lạc bộ Tày đều trên 500 tỷ đô la.
Khải Liên cúi đầu, dán ở bên tai cô nói: “Tôi đã tới chỗ này với Boss một lần, hào môn tam thiếu đều là CEO bên trong.”
“Sao anh không nói sớm một chút.” Hy Nguyệt khép sổ tay lại, gọi Lục Lãnh Phong tới đây trực tiếp dẫn cô vào là được rồi.
“Tôi đi ra ngoài gọi điện thoại trước.” Cô đi ra ngoài, chuẩn bị gọi điện thoại cho Lục Lãnh Phong, một âm thanh từ cửa sổ xe truyền đến: “Hy Nguyệt, sao em lại ở chỗ này?”
Khi cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy Hứa Nhã Thanh từ trong Lamborghini đi ra.
Anh mắt cô sáng lên: “Nhã Thanh, em tưởng đi vào chơi một chút, nhưng em không có thẻ thành viên, anh có thể đưa em vào không?”
“Đương nhiên rồi, lên xe đi.” Hứa Nhã Thanh cười dịu đang, vô cùng chiều chuộng.
Câu lạc bộ được chia theo khu, hội viên khác nhau có những khu vực giải trí khác nhau
Hy Nguyệt cảm thấy, chắc chắn là Tần Nhân Thiên sẽ ở khu thẻ đen.
Đi cùng Hứa Nhã Thanh, đương nhiên cũng sẽ là khu thẻ đen.
“Hy Nguyệt, sao đột nhiên muốn đến chỗ này chơi?”
“Nghe nói chỗ này là thánh địa của người nổ tiếng, hôm nay tới đây là để nhìn tận mắt.” Hy Nguyệt dùng một loại ngữ khí tự giễu nói.
Câu lạc bộ có sân đỗ xe riêng.