Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1299



Chương 1299

Lời nói của luật sư còn chưa nói xong, cửa lớn của phòng họp đã bị đẩy mở ra rồi.

Sunny dẫn theo luật sư Lưu và người phụ trách sở công chứng đi vào.

“Tôi là luật sư riêng của ông cụ Mã, đến đây để đọc di chúc của chủ tịch Mã.” Luật sư Lưu nói rất rõ từng chữ một một cách rất có lực.

Tư Mã Minh Thịnh toàn thân kiệt liệt run lên co quắp lại, suýt chút từ trên ghế điều hành nhảy xuống.

Cậu ta đi khắp nơi tìm di chúc của ông cụ già kia, cũng không tìm được, cũng không để ở chỗ luật sư, còn tưởng là ông ta căn bản không hê lập di chúc, nên đã mua chuộc luật sư ngụy tạo ra một bản di chúc.

Không ngờ được ông cụ đã sớm giấu đi bản di chúc rồi, quả nhiên là một con cáo già.

“Luật sư của chủ tịch Mã ở đây, từ trước đến giờ tôi chưa từng nghe qua ông cụ Mã có luật sư riêng nào?”

“Đây là thỏa thuận hợp tác giữa chủ tịch Mã và tôi.” Luật sư Lưu lấy ra một bản hợp đồng: “Chủ tịch đã lập di chúc từ ba năm trước. Một bản được giao cho tôi và bản còn lại được giao cho cô Mã Ngọc Linh.”

Mã Trúc Mai lửa giận bốc lên vạn trượng, từ trên ghế nhảy xuống: “Ông nói bậy, bố của tôi làm sao có thể giao di chúc cho Mã Ngọc Linh được chứ.”

Người phụ trách sở công chính nói: “Chúng tôi chính hành công chứng di chúc, thật sự có hiệu lực.”

Ngũ quan của Tư Mã Minh Thịnh nhíu lại trông rất dữ dằn, cậu ta tính toán mọi thứ vào thời điểm then chốt không ngờ lại bị con hồ ly già này bất ngờ đấm đến một dao.

Luật sư Lưu thong thả mà nói chuyện rất rõ ràng: “Căn cứ theo di chúc trước khi chết của Chủ tịch, toàn bộ năm mươi phần trăm cổ phần của ông ấy ở trong tập đoàn Mã Thị sẽ do con gái Mã Ngọc Linh kế thừa…” Luật sư sau khi tuyên bố xong, lại nói: “Do bà Mã Ngọc Linh đã mất, chồng bà ngài Vương Chí Cương cùng một con trai con gái sẽ trở thành người kế thừa hợp pháp tiếp theo.”

Tư Mã Minh Thịnh và Mã Trúc Mai nhìn nhau, cái tên tàn phế Vương Chí Cương đó, dù cho có lấy được cổ phần cũng vô dụng thôi, chỉ cần hại chết được Vương Chí Cương, sau đó được quyền nuôi dưỡng hai đứa trẻ, Mã Thị vẫn sẽ là của bọn họ.

Trong lúc cậu ta đang suy nghĩ, luật sư Lưu tiếp tục nói: “Đêm hôm qua, ngài Vương Chí Cương đã ký chuyển nhượng một số cổ phận, đem một trong số cổ phần mà hai đứa con thừa kế của Mã Thị chuyển bốn mươi phần trăm cho tập đoàn OCM, bản thân mình lưu lại mười phần trăm cổ phần…”

Nghe đến đây, Tư Mã Minh Thịnh hai mắt trợn tròn, thiếu chút nữa ngất xỉu.

Cái tên khốn kiếp Vương Chí Cương đó, lại đêm cổ phần chuyển nhượng lại cho người khác!

“Tập đoàn OCM? Tôi chưa từng nghe nói qua cái tập đoàn này?”

Sunny đi lên phía trước, từ mình giới thiệu: “Tôi Sunny đây chính là pháp nhân của tập tập đoàn OCM.”

Mã Trúc Mai tức giận vỗ bàn: “Đây nhất định là một âm mưu, hiện giờ tôi muốn tìm Vương Chí Cương.”

“Khi ngài Vương ký hiệp ước thỏa thuận, người phụ trách của sở công chứng cũng có mặt ở đó.” Sunny chậm rãi nói.

Anh ta mua cổ phiếu của Vương Chí Cương với giá cao gấp ba lần thị trường chứng khoán, đồng thời hứa sẽ bảo vệ sự an toàn cho Vương Chí Cương và các con của anh ta, đây là sự lựa chọn tốt nhất cho ba bố con Vương Chí Cương.

Tư Mã Minh Thịnh như một quả bóng bị chọc thủng, đột nhiên mềm nhũn ngồi trên ghế điều hành, cậu ta không sẽ nhận được kết quả này.

Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi.

Cái ngư ông này lại không phải là cậu ta, mà chính là Tập đoàn OCM.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.