Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1314



Chương 1314

“Em xăm từ lúc nào thế, sao trước giờ anh không phát hiện ra?” Sắc mặt của anh có đôi chút kinh ngạc.

Cô tinh nghịch cười một cái: “Có đẹp không? Đây là miếng dán hình xăm, dán trên người nhìn y như là hình xăm, không sợ nước tẩy trôi, chỉ có điều, chỉ có thể duy trì được một tuần là tự hình xăm sẽ mất đi.”

Một biểu hiện trầm lặng không dễ phát hiện lặng lẽ lóe lên từ đáy mắt Lục Lãnh Phong.

Hình xăm này rất quen mắt, anh đã từng thấy qua một lần.

Bốn năm trước, người con gái ở khách sạn Hilton, trên lưng cũng có xăm một hình xăm như thế.

“Cô gái ngốc, em có từng dán qua hình xâm này ở đây không?” Anh đưa đôi tay thon dài ra ấn vào bên trái bả vai của cô.

Cô khẽ run lên, trước khi kết hôn, cô đã thương xuyên dán ở đó.

Bởi vì anh Thông ngay vị trí này có một cái bớt hình trái tim, cho nên cô cũng muốn có một cái, cũng anh ta tâm đầu ý hợp.

Vốn dĩ cô muốn xăm một hình mãi mãi, nhưng sợ đau, liền mua miếng dán hình xăm dán lên người.

“Trước đây có dán qua mấy lần, làm sao thế, tại sao lại hỏi như thế?”

Lãnh Phong khó khăn nuốt nước miếng xuống, không biết tại sao, trong lòng lại đột nhiên xuất hiện một nỗi nhớ nhung kỳ lạ.

“Cô gái ngốc nghếch, trước kia em có từng đi giao thức ăn ở bên ngoài không?” Anh nói với giọng điệu hững hờ giống như chỉ thuận miệng hỏi mà thôi.

Cô hơi sửng sốt: “Đã…Đã từng đi giao, sao vậy?”

Anh nhẹ nhàng ôm vòng eo thon thả của cô rồi kéo cô vào trong lòng: “Anh nhớ em đã từng nói với anh là em bị người ta bắt nạt trước khi gả cho anh …”

Anh vẫn chưa nói xong đã có một cơn co rút mạnh mẽ lướt qua cơ thể của cô: “Anh…Sao đột nhiên anh lại hỏi chuyện này?”

Anh không bỏ qua phản ứng của cô: “Em đừng căng thẳng, anh chỉ tùy tiện hỏi một chút mà thôi, có phải em bị bắt nạt lúc tới khách sạn giao thức ăn không?”

Hy Nguyệt giống như bị sấm sét đánh trúng đỉnh đầu, run rẩy nhảy dựng khỏi người anh, đôi mắt trừng to còn lớn hơn cả chuông đồng nhìn chằm chằm anh, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch.

Sao anh lại biết được?

Chẳng lẽ anh vẫn luôn âm thầm điều tra chuyện này?

“Không…Không phải, cho tới bây giờ em chưa từng giao đô ăn tới khách sạn, em đã vượt qua được chuyện đó rồi nên không muốn nhắc lại nữa.”

Nhin cô có vẻ rất kích động giống như là bị anh nói trúng cái gì đó.

Anh không thể nào bỏ qua điều khác thường này.

“Cô gái ngốc nghếch.” Anh lại một lần nữa kéo cô vào trong lòng nhẹ nhàng vuốt ve lưng của cô giống như là đang an ủi cô bình tĩnh trở lại.

“Anh đã từng nhìn thấy hình xăm này ở…”

Anh vẫn chưa nói xong đã bị cô cắt ngang: “Đây là hình xăm em mua ở trên taobao nên anh đã từng nhìn thấy cũng là điều rất bình thường, những người buôn bán trên mạng không biết đã bán bao nhiêu cái mỗi ngày đâu.”

Khóe miệng Lục Lãnh Phong nở nụ cười kỳ lạ, có lẽ là anh đã nghĩ nhiều rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.