Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1316



Chương 1316

Ngay khi anh đang suy nghĩ Hy Nguyệt đã trở về, đã đến lúc cho con uống sữa rồi.

Cô giúp việc cầm bình sữa tới.

Cô ôm con trai rồi cho thằng bé bú sữa.

Lục Lãnh Phong ở bên cạnh cho con gái bú sữa: “Hai đứa trẻ ăn càng ngày càng nhiều.”

“Đợi đến khi hai đứa được sáu tháng thì có thể cho ăn thêm thực phẩm bổ sung.” Hy Nguyệt mỉm cười.

“Bọn trẻ lớn rất nhanh, sau kỳ nghỉ hè Kiến Quân đã đi học rồi.” Lục Lãnh Phong nhìn bọn trẻ ở bên trong khe suối nhỏ trầm giọng nói.

Sau khi Hy Nguyệt cho con bú sữa xong thì nhẹ nhàng vỗ lưng cho thằng bé: “Kiến Quân biết tự chăm sóc bản thân, từ nhỏ đến lớn em chưa từng phải lo lắng cho thằng bé.”

Lục Lãnh Phong dường như nghĩ đến điều gì đó thuận miệng hỏi: “Kiến Quân sinh non sao?”

Cô gần như là theo bản năng cụp mắt xuống, hàng mi dài che đậy con ngươi đang lấp lóe chỉ sợ không cẩn thận sẽ tiết lộ ra bí mật của mình.

“Vâng.” Cô trầm thấp trả lời rồi nhanh chóng chuyển chủ đề: “Gần đây mẹ nhỏ sắp xếp rất nhiều chương trình học cho Ngọc Thanh tạo áp lực rất lớn cho thằng bé, mỗi ngày thằng bé đều ủ rũ cúi đầu. Đối với mấy đứa trẻ chúng ta không thể thúc ép quá mức, chơi đùa là tính trời sinh của bọn trẻ.”

“Cô ta có yêu cầu quá cao với Tư Mã Ngọc Thanh.” Lục Lãnh Phong nói như chuồn chuồn lướt nước.

Hy Nguyệt bĩu môi: “Còn không phải sao? Ép một đứa trẻ sợ toán nhất học olympic toán học giống như là đang ép một người sợ ăn cay ăn ớt vậy. Khi còn bé em cũng không thích học toán, mỗi lần làm các bài toán ứng dụng đều cảm thấy đau đầu, A Thông học toán khá tốt lần nào cũng được một trăm điểm. Ngày nào em cũng làm bài với anh ấy, em không biết làm bài thì anh ấy sẽ dạy em. Anh ấy giảng khá tốt, giảng còn cẩn thận hơn giáo viên nhiều.”

Cô nói rồi nở nụ cười, cười có vẻ đau buồn lặng lẽ lướt qua khuôn mặt cô.

Lục Lãnh Phong ôm vai của cô: “Sau này anh sẽ giúp em giải quyết tất cả những vấn đề khó khăn.”

Thời Thạch và Hứa Nhã Thanh đều đã là quá khứ, chỉ có anh mới là hiện tại và tương lai của cô .

Cô hờn dỗi liếc nhìn anh: “Đương nhiên phải để anh giải quyết, ai bảo anh là chồng em.”

Cũng bởi vì đứng trên bờ vai khổng lồ này của anh nên cô mới có thể đi thẳng một đường từ đồng thau tới vương giả.

Đúng lúc này điện thoại di động của Lục Lãnh Phong vang lên, sau khi anh ấn nút nghe chỉ nói mấy chữ: “Tôi biết rồi.”

Hy Nguyệt thuận miệng hỏi: “Ai vậy?”

“Finn đã về nước rồi.” Lục Lãnh Phong hời hợt nói.

Hy Nguyệt rung động một cách dữ dội: “Anh thật sự gọi Finn về rồi?”

“Không phải gọi về, là bảo anh ta tạm thời trở về giải quyết xong hậu quả.” Lục Lãnh Phong chậm rãi nói.

Ai gây ra cục diện rối rắm thì người đó phải chịu trách nhiệm xử lý sạch sẽ.

Hy Nguyệt làm một cái mặt quỷ: “Anh sẽ không thật sự tính để anh ta nhận bố chứ?”

“Em đã ép buộc anh ta như vậy, anh ta không nhận thì ai nhận?” Lục Lãnh Phong cau mày.

Cô cười giả dối: “Em gọi là có qua có lại, em vốn còn thật sự coi trọng Finn, không ngờ tới anh ta không đáng tin như thế, cũng dám cấu kết với Kiều An làm việc xấu, đến lừa gạt em.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.