Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1337



Chương 1337

Hy Nguyệt lắc đầu: “Tôi biết rằng tôi không nên xen vào chuyện của Ngọc Thanh, thế nhưng thằng bé đã đến xin tôi giúp đỡ và xem tôi như một người chị ruột thì tôi nhất định phải nói vài lời thay cho thằng bé mới được. Mẹ nhỏ à, cô đã yêu cầu quá nhiều đối với Ngọc Thanh rồi, giống như với việc cô cứ nhất quyết để cho thằng bé vào học ở Ivy League vậy, nếu như cô quá nóng vội sẽ phản tác dụng đấy ạ.”

Tư Mã Ngọc Như nổi giận mà trợn trừng mắt nhìn vào cô và nói: “Ngọc Thanh là một đứa trẻ rất có tiềm năng, chỉ là tiềm năng của thằng bé chưa được thể hiện ra mà thôi. Những khóa học mà tôi đã sắp xếp cho Ngọc Thanh đều nằm trong khả năng của thằng bé, chẳng phải Hứa Kiến Quân cũng phải đến lớp mỗi ngày sao? Sao cô không để cho thằng bé làm đầu bếp đi, tôi thấy thằng bé cũng có năng khiếu ở phương diện này đấy và còn giỏi hơn Ngọc Thanh rất nhiều nữa đấy.”

Dưới đáy mắt của Lục Lãnh Phong lóe lên một tia giận dữ: “Mẹ nhỏ à, cô đừng trở nên quá đáng mà xem lòng tốt của Hy Nguyệt thành lòng lang dạ thú đấy.”

Bà Lục cũng nở một nụ cười chế nhạo và nói: “Tư Mã Ngọc Như, cô xem thường đầu bếp đến như vậy sao? Có phải cô đã quên rằng trước đây bố của cô cũng là một đầu bếp được nhà họ Lục mời đến không, nếu không thì sao cô lại có cơ hội quen biết được Vinh Hàn chứ? Làm người thì không thể quên mất nguồn gốc của mọi chuyện.”

Khóe miệng của Tư Mã Ngọc Như giống như bị con ong bắp cày chích phải mà co rút một cách dữ dội, vành tai cũng vểnh cả lên.

Từng câu chữ của bà Lục giống như những con dao đang xé rách từng lớp vỏ bọc hoàn mỹ của cô ta.

Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân khiến cho cô ta cực kỳ phản đối việc Tư Mã Ngọc Thanh đi vào nhà bếp.

Cho dù cô ta vẫn luôn cố gắng che giấu nhưng mà cô ta vẫn cảm thấy tự ti về xuất thân của chính mình ở sâu trong đáy lòng.

Khoảng thời gian làm việc của bố cô ta ở nhà họ Lục không dài, sau khi cô ta qua lại với Lục Vinh Hàn liền ép bố của cô ta phải từ chức.

Cô ta không muốn người khác chỉ trỏ ở sau lưng mình mà nói cô ta là con gái của người giúp việc và không xứng với Lục Vinh Hàn.

Cô hiểu rất rõ rằng người nhà họ Lục rất xem trọng gia cảnh và xuất thân.

Chính vì Y Hạo Phong có xuất thân cao quý nên vẫn luôn có thể đạp lên đầu của cô ta. Cho dù cô ta có bị đuổi ra khỏi nhà thì vẫn có thể quay trở lại.

Nếu như không phải bởi vì Hy Nguyệt nhờ có ông nội của cô hào phóng cứu mạng ông cụ Lục thì cô cũng không thể có được cơ hội gả vào nhà họ Lục.

“Chính vì bố của tôi là một đầu bếp nên tôi mới biết việc làm đầu bếp cực khổ đến mức nào, tôi chắc chắn sẽ không để cho Ngọc Thanh tiếp xúc ngành này đầu.”

Bà Lục nhìn cô ta với ánh mắt tràn đầy vẻ mỉa mai: “Làm đầu bếp thì cực khổ, chẳng lẽ làm CEO không cực khổ sao? Tôi nghĩ rằng cô cảm thấy vô cùng xem thường nghề nghiệp này từ trong xương tủy thì đúng hơn, cô cảm thấy những người làm việc ở trong nhà bếp chính là những kẻ thấp hèn, những người ngồi ở vị trí tổng giám đốc trong phòng làm việc mới là những người cao quý. Thật ra cô đã quên rằng trong ba trăm sáu mươi ngành thì ngành nào cũng có người tài giỏi cả, những người làm đầu bếp cũng có thể mở công ty và có thể làm CEO đấy.”

Hy Nguyệt gật đầu, nếu như mẹ cô không nhắc đến thì cô thật sự không biết ông cụ của nhà họ Tư Mã là một đầu bếp đấy.

“Ngọc Thanh không chỉ mong muốn được trở thành đầu bếp mà còn muốn dựng lên một thế giới ẩm thực của riêng mình, thằng bé muốn học nấu ăn chỉ là một bước mở đầu mà thôi. Điều này cũng được xem như thằng bé đang kế thừa di nguyện của ông nội thằng bé đấy.”

Tư Mã Ngọc Như nói với vẻ mặt trông vô cùng u ám: “Hy Nguyệt, rốt cuộc cô muốn làm gì vậy? Tại sao cứ muốn khiến cho Ngọc Thanh và tất cả mọi người đi sai đường vậy? Tôi thật sự không thể nhìn ra Ngọc Thanh có điểm nào phù hợp với nghề đầu bếp cả. Trước đây bởi vì cách dạy dỗ của em trai và em dâu của tôi có vấn đề nên mới khiến cho Ngọc Thanh không thể phát huy tiềm năng của mình ra được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.