Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1472



Chương 1472

Trong câu có ý, Hạ Dĩ Nhiên là một cô gái ngay thẳng, nghĩ gì nói nấy.

Ở cùng Tần Nhân Thiên, hòa nhập vào giới giải trí ở hai thành phố Dương Hà và Long Minh, cô ấy cũng kết bạn với một vài người.

Trong khoảng thời gian này, mọi người đang xì xầm to nhỏ về chuyện của Lục Lãnh Phong và Kiều An, mặc dù đang ở châu Úc nhưng cô ấy cũng biết.

Hầu như mọi người đều đưa ra được bằng chứng xác đáng để chứng minh rằng con của Kiều An chính là con ngoài giá thú của Lục Lãnh Phong.

Điều này khiến cô ấy vô cùng phẫn nộ.

Biết người, biết mặt, không biết lòng.

Vốn cứ nghĩ Lục Lãnh Phong là một người chồng tốt, nhưng không ngờ lại trăng hoa phóng đãng như vậy.

Bà nội Thời đâu biết người cô ấy nói là Lục Lãnh Phong, chỉ nghĩ cô ấy đang nói về cháu nội mình, liền nói: “Thằng Thạch nhà chúng tôi và Hy Nguyệt là thanh mai trúc mã, một trai một gái chơi với nhau từ thuở nhỏ, trong lòng nó Hy Nguyệt còn quan trọng hơn bản thân mình, cả đời này nó sẽ đối xử tốt với Hy Nguyệt.”

Hạ Dĩ Nhiên là một người thông minh, từ cuộc trò chuyện của mọi người cô ấy đã hiểu được. Thời Thạch mà Tần Thân Nhiên đóng giả không chỉ là bạn thân của anh ta mà còn là thanh mai trúc mã của Hy Nguyệt.

“Thanh mai trúc mã có thể ở bên nhau là điều hiếm hoi nhất trên đời, Hy Nguyệt là em gái kết nghĩa của cháu, cháu mong cô ấy có thể mãi hạnh phúc. Nếu một người phụ nữ xấu xa dám phá hoại cuộc hôn nhân của cô ấy, cháu nhất định sẽ giúp cô ấy đuổi đi.”

Bà nội Thời cười rồi xua tay: “Chị vợ ơi, cháu đừng lo lắng, ngoại trừ Hy Nguyệt, thằng Thạch nhà chúng ta tuyệt đối sẽ nhìn những người phụ nữ khác lấy một cái.”

Hạ Dĩ Nhiên mỉm cười: “Như vậy thì cháu yên tâm rồi.”

Ăn cơm xong, bà nội Thời đưa Hứa Kiến Quân vào phòng ngủ trưa.

Những người khác thì đến vườn hoa.

“Nhân Thiên, anh quen biết Hy Nguyệt qua anh Thạch sao?”

Tần Nhân Thiên nhún vai, chậm rãi nói: “Thạch là anh em tốt của anh, Hy Nguyệt không chỉ là em gái của anh, mà còn là em dâu của anh.”

“Nếu anh ấy vẫn còn sống, Hy Nguyệt nhất định sẽ kết hôn với anh ấy, chứ không phải kết hôn với Lục Lãnh Phong, đúng không?” Hạ Dĩ Nhiên chớp chớp mắt. tải áp Hola để đọc tiếp nhé.

Lời nói này như xuyên qua vết sẹo đau đớn nhất tận sâu trong lòng Tần Nhân Thiên.

“Nếu cậu ấy vẫn còn sống, Lục Lãnh Phong vốn sẽ không có cơ hội tiếp cận Hy Nguyệt, anh ta sẽ làm anh rể của Hy Nguyệt.”

Hạ Dĩ Nhiên bĩu môi: “Em thực sự không hiểu Lục Lãnh Phong chút nào, rõ ràng đã có một gia đình hạnh phúc, vậy tại sao vẫn muốn trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài?”

Hy Nguyệt muốn cười với cô ấy, giả vờ tỏ vẻ hoàn toàn không quan tâm, nhưng nụ cười chưa kịp thành hình đã biến mất khỏi môi cô, giống như bị gió lạnh thổi bay đi mất.

“Chị, chị đừng tin những lời đồn thổi bên ngoài đó, đều là những lời vô căn cứ cả.”

Hạ Dĩ Nhiên vỗ vỗ vai cô: “Hy Nguyệt, cho dù là thật hay giả, ả Kiều An đó nhất định không phải là con chim tốt lành gì, em phải đề phòng trước khi nó xảy ra. Chị nghiên cứu sinh vật học, chị biết tính mạnh mẽ của gen di truyền. Chị nghe nói bố của Lục Lãnh Phong có hai người vợ, trong người ông ta có gen phong lưu, rất có thể sẽ di truyền cho Lục Lãnh Phong, em phải chuẩn bị tâm lý cho tốt.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.