Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1483



Chương 1483

Lục Lãnh Phong đánh vào cái mũi nhọn nhỏ của cô, đối với cô ngốc thì phải trái rõ ràng trước mặt có chút hàm hồ.

“Em phải nhớ kỹ, nhất định không được bứt giây động rừng.”

“Yên tâm.” Hy Nguyệt làm một cái động tác tay Ok.

Hai người đang nói thì bên ngoài bỗng truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập, tiếp, rất nhiều âm thanh non nớt lo lắng của trẻ nhỏ truyền tới: “Không xong, mẹ, bà hai và cô nhỏ lại cãi vã với nhau!”

Hy Nguyệt vội vàng kéo cửa ra, đi theo cậu xuống lầu, Lục Lãnh Phong cũng theo ở phía sau.

Trong phòng khách, Lục Sênh Hạ chống nạnh hai tay, trợn mắt hung tợn nhìn Tư Mã Ngọc Như: “Mẹ, mẹ nhìn lén nhật ký của con, đây là xâm phạm quyền riêng tư của người khác.”

“Cũng may là mẹ xem qua, nếu không mẹ cũng không biết là con đang yêu sớm!” Trên mặt Tư Mã Ngọc Như mang theo ba vạch đen.

“Con không có yêu sớm.” Hai cái quai hàm của Lục Sênh Hạ gồ lên.

Lục Vinh Hàn ôm vai của con gái: “Ngọc Như, chuyện còn chưa biết rõ, đừng lòng nóng như lửa đốt như vậy, sẽ khiến cho con bé rất lúng túng.”

Tư Mã Ngọc Như lấy nhật ký đưa cho ông ấy: “Anh xem đi, xem xem nó viết những gì, cái này mà không phải là yêu sớm thì như thế nào mới được tính là yêu sớm chứ?”

Lục Vinh Hàn liếc mắt nhìn, hỏi: “Đỗ Chấn Diệp là bạn học của con sao?”

Lục Sênh Hạ không trả lời.

Tư Mã Ngọc Thanh ở bên cạnh dùng âm thanh cực kỳ nhỏ nói: “Anh ấy là em họ của chị đẹp.”

Lục Sênh Hạ trợn mắt nhìn cậu một cái: “Em không nói gì cũng sẽ không có ai nói là em câm.”

Tư Mã Ngọc Như nghe nói như vậy, ánh mắt bỗng nhiên sáng lên, cô ta đang rầu vì không bắt được đuôi sam nhỏ của Hy Nguyệt, không nghĩ tới nhanh như vậy đã đưa tới cửa rồi!

“Vốn là mẹ còn cảm thấy là bản thân mình suy nghĩ nhiều, con dù sao cũng là em gái ruột của Lãnh Phong, Hy Nguyệt sẽ không đặt chủ ý ở trên người con, làm tổn thương con. Không nghĩ tới cô ta lại khuyến khích con yêu sớm, đây là muốn con hư hay sao?”

Nói xong, cô ta liền chuyển ánh mắt sang hướng Lục Vinh Hàn: “Anh nhìn xem đi, con dâu tốt của anh đó, Sênh Hạ còn nhỏ như vậy đã đẩy con nhỏ vào trong hố lửa, nếu cô ta bất mãn với em thì cứ hướng vào em đây nè, sao lại xuống tay với con gái của em kia chứ.”

Lục Sênh Hạ bị chọc tức, dậm chân: “Mẹ đừng có mà dựa vào chuyện này rồi đổ oan cho chị dâu, chuyện này không có chút liên quan nào với chị dâu hết.”

“Không có chút liên quan nào với chị dâu? Nếu như không phải là cô ta làm mối cho hai đứa thì con sẽ biết đứa em họ nghèo kiết xác của cô ta à? Mẹ thấy cô ta có dụng ý khác, để cho em họ nghèo kiết xác của cô ta đến nhà họ Lục ở rể, sau đó toàn bộ nhà họ Lục đều là của người của cô ta, cô ta có thể muốn làm gì thì làm.”

Lúc bà ta nói những lời này thì Hy Nguyệt cùng Lục Lãnh Phong trùng hợp đi tới đầu câu thang.

Hai người hai mắt nhìn nhau một cái, tức khắc đã rõ ràng.

Lục Sênh Hạ chợt xông tới, giống như một con trâu nhỏ tức giận, hung hãn đẩy bà ta một cái: “Mẹ im miệng đi, anh Chấn Diệp không hề nghèo kiết xác chút nào, anh ấy là người thừa kế của đệ nhất tài phiệt Đỗ thị. Anh ấy bây giờ đang học tại Harvard, vừa đẹp trai lại vừa ưu tú, anh ấy sau này là sẽ làm người nắm giữ Đỗ thị, căn bản cũng sẽ không đến nhà chúng con tới ở rể. Còn nữa, là con đơn thuần thích anh ấy mà thôi, anh ấy không thích con một chút nào, anh ấy chẳng qua chỉ xem con như là một đứa bé mà đối đãi. Mẹ cho là con gái của nhà họ Lục rất vinh quang sao? Con cũng giống như Lục Kiều Sam vậy, không có ai thích, cho dù có tỏ tình, cũng sẽ bị tàn nhẫn từ chối mà thôi.”

Cô nói xong: “Oa” một tiếng liền khóc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.