Chương 1564
Nhưng cô bé biết mình không thể nói được, không phải vì Tư Mã Ngọc Như mà là vì cái nhà này.
Nếu như nói ra rồi, Tư Mã Ngọc Thanh sẽ nhận tổ quy tông, chính thức trở thành con cái nhà họ Lục.
Mà cái nhà này cũng sẽ loạn đến long trời lở đất.
Tư Mã Ngọc Thanh sau khi biết bản thân là con cái nhà họ Lục nếu không chuẩn sẽ biến thành dã tâm ghê người, khao khát tranh đoạt gia sản, sẽ không còn ngây ngốc chỉ muốn làm một đầu bếp như trước đây nữa.
Còn cô bé sẽ là người đáng thương nhất.
Mặc dù anh cả và chị dâu vẫn sẽ yêu thương cô bé nhưng chắc chắn sẽ không thể hoàn toàn tin tưởng, không chút hoài nghi nào đối với cô bé như bây giờ được nữa.
Bọn họ sẽ có điều cố kị, sẽ có hiểu lầm, lo sợ cô bé phản bội, trở thành gián điệp của mẹ cô bé.
Cô bé cũng sẽ không còn là công chúa nhỏ của cái nhà này nữa, cũng không còn là viên minh châu quý giá được tất cả mọi người nâng niu nữa.
Còn cả anh Chấn Diệp có lẽ sẽ vì cô bé có một bà mẹ đáng ghét mà không cần cô bé nữa.
Cô bé sẽ trở thành vật hi sinh lớn nhất trong cuộc chiến gia tộc này.
Gạt đi nước mắt, cô bé chạy lên tầng tìm Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt.
“Chị dâu, chị mau làm giấy tờ đi, em muốn chính thức trở thành con nuôi của mẹ.”
Hy Nguyệt ôm vai cô bé: “Đã xảy ra chuyện gì rồi?”
“Mẹ nhỏ sắp bán em đi rồi, bà ấy đang thương lượng chuyện từ hôn với bố kìa. Bà ấy muốn để em đính hôn với nhà họ Tiền, bởi vì bên họ Tiền có quan hệ rất tốt với cậu em, nếu liên hôn thì nhà họ Tiền có thể trở thành cánh tay phải trái gì đó của họ rồi.” Lục Sênh Hạ nắm chặt tay lại nói.
Lục Lãnh Phong chỉ nở nụ cười nhạt đầy trào phúng, dù có là ai đi chăng nữa, chỉ cần dám âm thầm giúp đỡ chị em Tư Mã Ngọc Như, anh đều sẽ cho họ biến mất khỏi giới làm ăn ngay.
“Em yên tâm, bà ta không có cái gan lớn như vậy để mà từ hôn đâu, nhà họ Lục này cũng không phải do một cô vợ bé định đoạt.”
“Đúng vậy, bố cũng sẽ không đồng ý đâu.” Hy Nguyệt xoa đầu cô bé an ủi.
Lục Sênh Hạ phồng má: “Bây giờ bố vẫn chưa đồng ý nhưng sau này thì chưa chắc. Mẹ nhỏ nhất định sẽ nghĩ ra nhiều mưu kế hiểm độc phá hoại. Lần trước, bà ấy đã tìm một diễn viên rồi, lần sau không biết sẽ lại tìm đến ai nữa. Chỉ khi đoạn tuyệt quan hệ với bà ấy em mới có thể an toàn thôi.”
Hy Nguyệt trầm ngâm một hồi sau đó kéo cô bé ngồi xuống ghế sô pha.
“Sênh Hạ, bố chắc chắn sẽ không đồng ý chuyện này đâu, ông ấy có một phiếu phản đối rồi, chỉ cần không qua nổi ải của ông ấy thì em cũng chẳng còn cách nào để qua được chỗ bọn chị nữa rồi.”
Đôi mắt Lục Sênh Hạ khẽ rũ, tạo nên một cảm giác thê lương không thể nói rõ.
“Lão đại, khi nào anh mới lên làm chủ nhà này, chỉ có anh lên làm chủ thì cái nhà này mới an ổn nổi.”
Hy Nguyệt lau trán: “Dựa theo gia quy của nhà họ Lục thì gia chủ phải đến năm sáu mươi lăm tuổi mới có thể nhường lại chức vị, trừ khi là tình huống đặc biệt không thể đảm đương trách nhiệm nặng nề mới có thể lui về sớm. Cho nên lão đại của em phải mười năm nữa mới có thể kế vị.”
Lục Sênh Hạ cắn môi: “Vậy chẳng phải mẹ nhỏ còn có thể gây sóng gió mười năm nữa sao? Không biết em còn sống đến lúc 18 tuổi không hay sẽ bị bà ấy hại chết nữa.”
Hy Nguyệt ngổn ngang trong lòng: “Không được nói bậy, dù sao mẹ nhỏ cũng là mẹ em, có phải mẹ kế đâu.”
Lục Sênh Hạ thở dài: “Bà ấy còn có ý định đem em trở thành công cụ của một cuộc hôn nhân chính trị kia kìa, vậy thì còn có gì không làm được cơ chứ.”