Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1702



Chương 1702

Bà cụ lắc đầu thở dài: “Anh cho rằng Hạo Phong thật sự là người phụ nữ mà con gọi đến là đến hay sao? Nó đã quyết định ly hôn với anh rồi.”

Lục Vinh Hàn chấn động: “Nếu cô ấy muốn ly hôn thì cứ ly hôn. Cuộc hôn nhân của con với cô ấy vốn dĩ là một sai lầm.”

“Sai lầm?” Bà cụ hừ nhẹ: “Tư Mã Ngọc Như mới là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời của anh. Mà điều tồi tệ nhất tôi đã làm chính là thuyết phục bố anh cho phép cô ta vào cửa.”

“Mẹ, mẹ không thích cô ấy làm con dâu nhà họ Lục, con sẽ không kết hôn với cô ấy. Cho dù ly hôn với Hạo Phong, con cũng không kết hôn với cô ấy. Con sẽ đưa cô ấy ra ngoài sống, tránh khỏi tầm mắt của mẹ. Chỉ cầu xin mẹ đừng trục xuất con ra khỏi nhà họ Lục. Mọi người đều là những người thân yêu nhất của con, con không thể từ bỏ.”

Hai mắt Lục Vinh Hàn đỏ hoe, như thể bị bỏng.

Bà cụ vừa đau khổ lại thất vọng: “Từ khi anh đưa ra lựa chọn này, cũng đồng nghĩa với việc anh đã gạt tình cảm gia đình sang một bên. Tôi có thể không trục xuất anh ra khỏi gia tộc, nhưng chỉ cần anh không tách khỏi người phụ nữ này ngày nào thì ngày đó anh sẽ không thể quay lại với gia đình này. ”

“Con biết.” Nét mặt của Lục Vinh Hàn méo mó vì đau khổ.

Sau khi trở ra, ông ta quay vào phòng thu dọn hành lý.

Y Hạo Phong bước đến: “Đây là thỏa thuận ly hôn, tôi đã ký rồi.”

Bà ta lạnh lùng bỏ lại một câu, ném thỏa thuận xuống bàn rồi bước ra ngoài không dừng lại dù chỉ một chút, cũng không định nghe ông ta nói thêm một lời nào nữa, thái độ rất dứt khoát.

Ông ta đứng ngây ra, hồi lâu không nhúc nhích.

Ông ta luôn nghĩ bản thân mình muốn ly hôn, nhưng giờ phút khi nhìn thấy tờ đơn thỏa thuận này, trong lòng không có chút vui sướng nào, ngược lại còn bị thứ gì đó nghẹn lại, muốn nuốt xuống nhưng không nuốt được, muốn nôn ra nhưng cũng không xong.

Không biết vì sao, ông ta nghĩ đến lần đầu tiên nhìn thấy Y Hạo Phong.

Bà ta mặc một chiếc váy dài màu đỏ, mái tóc đen nhánh như thác nước, xõa ngang vai, tựa như một tinh linh lửa, xinh đẹp tao nhã, mê người đến không kiềm chế được. Mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía bà ta, nhưng trong mắt bà ta chỉ có ông ấy.

Ông ta chưa bao giờ nghĩ đến việc mình có tình cảm với Y Hạo Phong hay không, tâm trí của ông ta căn bản đều đặt vào Tư Mã Ngọc Như.

Ngày hôm sau. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Khi ông ta đưa Tư Mã Ngọc Như ra đến phòng khách nhà họ Lục, không có ai ở phía sau ông ta, thậm chí Lục Sênh Hạ cũng không ra tiễn bọn họ.

Ông ta cảm thấy dưới chân mình như có một sức nặng ngàn cân, mỗi bước chân của ông ta thật khó khăn, thật đau đớn, thật nặng nề.

Khoảng cách từ phòng khách đến cổng sân không dài nhưng ông ta có cảm giác như mình đã đi suốt cả một thế kỷ.

Bước ra khỏi ngưỡng cửa này, rất khó để quay lại.

Tuy rằng bà cụ không đuổi ông ta ra khỏi gia tộc, nhưng những người nhà bị ông ta ruồng bỏ này sẽ không chấp nhận ông ta một lần nữa.”

Vừa lên xe, Tư Mã Ngọc Như liền vội vàng hỏi: “Vinh Hàn, anh vẫn còn giữ mười phần trăm cổ phần đó, chưa đưa cho Lục Lãnh Phong đúng không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.