Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1823



Chương 1823

Hy Nguyệt lắc lắc ngón tay: “Em cũng không phải trọng nam khinh nữ, nếu con gái cũng có quyền thừa kế, ngược lại tăng thêm rất nhiều nhân tố không ổn định. Anh xem thử nhà họ Đỗ xem, con trai và con gái, cháu trai và cháu gái tranh đến tranh đi, loạn thành một đống. Nếu như chỉ quy định một bên con trai hoặc con gái mới có quyền thừa kế, thì sẽ không có những cạnh tranh âm thầm.”

Lục Lãnh Phong hơi vuốt cằm, nỗi lo lắng của cô cũng rất có lý.

“Nếu như cái thai này là con gái, em thật sự vẫn muốn sinh nữa sao?”

“Đúng vậy.” Cô không chút do dự trả lời như chém đinh chặt sắt.

Lục Kiến Nhi hộc ba lít máu: “Cái thai này khẳng định là con trai, nhất định phải là con trai mới được.”

Cô ăn xong một múi quýt cuối cùng, thong thả ung dung nói: “Hiện tại em đang mang thai, không thể hầu hạ anh được, anh cần phải quản lý cho tốt bản thân, đừng đội nón xanh cho em.”

Lục Lãnh Phong tâm trạng hỗn độn, vừa tức giận vừa buồn cười.

“Cho dù anh muốn, cũng không có năng lực này, huống chi anh còn không nghĩ đến, ngoài em ra, anh đối với ai đều không có hứng thú.”

Cái này Hy Nguyệt yên tâm.

Cô tuyệt đối sẽ không để bọn họ thừa dịp trống trải mà xông vào nữa, ai dám tính kế lên chồng cô, thì sẽ cho đến chỗ Hạ Dĩ Nhiên, vẩy vi khuẩn lợi hại nhất của chị ấy lên mặt của cô ta, cho cô ta một con sâu độc làm mặt quỷ, khiến cô ta từ nay về sau không còn cách nào chìa mặt ra ngoài gặp người.

Biệt thự vùng ngoại ô.

Tư Mã Ngọc Như đang lén lút gọi điện thoại với Kiều An.

“Vụ scandal ở khách sạn của Hy Nguyệt, cô đã nghe nói chưa?”

“Ở trong giới của người nổi tiếng đều đang lan truyền, sao tôi có thể không biết được chứ? Thật không nghĩ đến, cô ta còn có một đoạn chuyện cũ không thể nhắc lại như vậy, lúc này Lãnh Phong sợ là đã chán ghét cô ta không biết nhiều bao nhiêu đâu.” Trên mặt Kiều An tràn ngập ý cười hung ác nham hiểm.

“Cô cũng đừng nghĩ quá dễ dàng rồi, cô muốn thượng vị cũng không phải chuyện dễ dàng, Hy Nguyệt lại đang mang thai, người ta vì muốn củng cố địa vị bản thân, đúng là rất cố gắng, con lớn vừa mới một tuổi, trong bụng lại có đứa nữa, thật sự là ngựa không dừng vó sinh tiếp con trai cho Lục Lãnh Phong mà.” Tư Mã Ngọc Như âm dương quái khí nói.

Kiều An chấn động dữ dội: “Cô ta vậy mà lại mang thai, thật đúng là mắn đẻ thật đấy.”

“Đây cũng xem như là một cơ hội của cô đó.” Tư Mã Ngọc Như nói.

Kiều An gật đầu, khóe miệng gợi lên nụ cười cực kỳ nham hiểm.

“Tôi nhất định sẽ nắm chắc cơ hội tốt này.”

Tư Mã Ngọc Như cúp điện thoại đi ra, cô ta đã hẹn mấy bà lớn nhà giàu chơi mạt chược.

Cô ta sao có thể bỏ qua cơ hội bổ thêm một dao cho Hy Nguyệt, đương nhiên là phải thêm mắm dặm muối, làm cho lịch sử đen tối của cô càng trở nên đen hơn.

Thời gian này Lục Vinh Hàn vẫn luôn tìm con trai khắp nơi.

Nhưng Tư Mã Ngọc Thanh giống như bốc hơi giữa nhân gian, một chút tin tức cũng không có.

Lúc Tư Mã Ngọc Như trở về, ông ấy cũng vừa về tới nhà.

“Vinh Hàn, có tin tức của Ngọc Thanh rồi sao?”

“Chưa, đứa nhỏ này cũng không biết đã chạy đi đâu rồi.” Lục Vinh Hàn lo lắng, sốt ruột vô cùng, tóc bạc cũng tăng thêm mấy sợi.

Tư Mã Ngọc Như chắc chắn con trai là bị Hy Nguyệt bắt cóc.

Dựa vào cá tính của Hy Nguyệt, khẳng định sẽ không thương tổn thằng bé, chỉ biết liên tục tẩy não thằng bé, châm ngòi mẫu thuẫn giữa mẹ con bọn họ mà thôi.

“Anh không phải phái người lén lút theo dõi Hy Nguyệt sao? Chẳng lẽ cô ta một lần cũng không đi đến thăm Ngọc Thanh hay sao?”

“Đây chỉ là suy đoán của chúng ta mà thôi, Ngọc Thanh có phải bị Hy Nguyệt bắt cóc đi hay không, thì vẫn là một ẩn số.” Lục Vinh Hàn nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.