Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1825



Chương 1825

“Dùng tình thân để trói buộc đối với Sênh Hạ mà nói không hề có tác dụng gì, em không cần phải lãng phí sức lực làm chuyện đó đâu.” Lục Vinh Hàn khuyên nhủ.

Nhưng mà Tư Mã Ngọc Như đã có quyết định, cứ dùng món hàng lỗ vốn ăn cây táo rào cây sung kia đi đổi lại con trai cô ta đi.

Chờ đến ngày thứ hai sau khi Lục Vinh Hàn rời khỏi công ty, cô ta mới để cho người giúp việc gọi điện thoại cho Lục Sênh Hạ.

“Cô chủ nhỏ, là bà chủ để tôi gọi điện thoại cho cô, bà chủ bệnh rồi, bệnh rất nặng, hy vọng cô có thể tới thăm bà ấy.”

“Bị bệnh sao? Bệnh gì vậy?” Lục Sênh Hạ hỏi.

“Đường huyết cao, mỡ máu cao, huyết áp cao. Bà chủ tuổi đã có tuổi lại còn thích ăn đồ ngọt, không cẩn thận mắc phải toàn bệnh của người già. Mấy ngày nay cũng không biết cậu chủ nhỏ chạy đi đâu, mỗi ngày bà chủ đều không có lòng dạ nào ăn cơm, chỉ biết lấy nước mắt rửa mặt, khiến cho huyết áp tăng cao, thiếu chút nữa trúng gió. Cô chủ nhỏ, cô sang đây thăm bà chủ đi, bây giờ ngày nào bà ấy cũng nhắc tới cô hết.”

Người giúp việc nói đúng là rất thảm thiết thê lương, giống như nếu cô bé không đến thì rất có thể sẽ mãi mãi âm dương cách biệt với Tư Mã Ngọc Như.

Lục Sênh Hạ cũng không tin tưởng lời của người đó, nếu như mẹ thật sự sinh bệnh thì người gọi điện thoại tới nhất định là bố của cô bé, không thể nào là người giúp việc được.

Nhưng mà cô bé vẫn quyết định đi qua đó nhìn xem, có như vậy thì mới biết được trong hồ lô của Tư Mã Ngọc Như có chứa cái gì.

Cô bé từ trong phòng bước ra, đi tìm Hy Nguyệt.

“Chị dâu, vừa rồi người giúp việc trong nhà của bố có gọi điện thoại tới đây, nói mẹ nhỏ bị bệnh, muốn em trở về thăm mẹ.”

“Bị bệnh sao?” Cô có chút chấn động, hai ngày trước cô ta ước chừng vẫn còn đang sinh long hoạt hổ kia mà.

Cô ta còn đi ra ngoài cãi nhau được, tại sao lại bị bệnh rồi? Chẳng lẽ là vì chuyện của Tư Mã Ngọc Thanh, cho nên lo âu thành bệnh à?

Lục Sênh Hạ làm một cái mặt quỷ: “Cũng không biết mẹ bệnh thật hay là giả bệnh nữa, để em qua đó nhìn xem mới biết.”

Hy Nguyệt gật đầu: “Để chị phái hai vệ sĩ đi cùng với em.” Đề phòng lừa đảo.

Sau khi Lục Sênh Hạ thay quần áo xong lập tức ra cửa, đi tới biệt thự ở vùng ngoại ô thành phố.

Người giúp việc ra mở cửa:

“Cô chủ nhỏ, rốt cuộc cô cũng tới đây rồi, bà chủ đang ở trong phòng chờ cô đấy.”

Lục Sênh Hạ đi vào, vệ sĩ phía sau lại bị người giúp việc ngăn cản.

“Chỗ này chỉ có thể cho một mình cô chủ nhỏ đi vào, mời hai vị chờ ở bên ngoài.”

Lục Sênh Hạ gật đầu với vệ sĩ: “Các người cứ chờ tôi ở cửa đi.”

Sau khi vào trong, cô bé đi theo người giúp việc lên lầu, tới phòng của Tư Mã Ngọc Như.

Khuôn mặt trắng trẻo của Tư Mã Ngọc Như ngẩng lên, dáng vẻ dường như hết sức xơ xác nhợt nhạt.

“Sênh Hạ, con gái của mẹ ơi, con tới thăm mẹ à? Chỉ sợ nếu như con đến chậm một chút nữa mà nói, thì có thể con sẽ không còn gặp được mẹ nữa đâu.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.