Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1974



Chương 1974

Cô ta muốn kết hôn với Hứa Nhã Thanh.

Anh ta dẫn theo Hứa Kiến Quân con trai mình cùng đến.

Hứa Nhã Thanh là của cô ta, người nào dám giành giật với cô ta thì nhất định phải chết.

Hôm nay Mộ Dung Cẩm Lý chỉ trang điểm nhẹ nhàng, trông dáng vẻ tươi tắn rạng rỡ.

Nếu như Hứa Nhã Thanh thích vẻ ngây thơ của Hy Nguyệt.

Vậy thì cô ta sẽ trang điểm theo phong cách này.

“Cậu chủ Hứa, thật vinh dự khi anh có thể đến tham dự bữa tiệc của em.” Cô ta mỉm cười đầy ngọt ngào và quyến rũ.

Sự ngây thơ trong sáng của một người được toát ra từ trong xương cốt, chứ không phải chỉ dựa vào vẻ bề ngoài.

Một người phụ nữ có vẻ ngoài ngây thơ nhưng bên trong lại lẳng lơ thì chỉ có thể gọi là em gái trà xanh.

Mộ Dung Cẩm Lý hiện tại chính là như vậy.

Làm góa phụ đen nhiều năm như vậy, có rất nhiều thói quen khó mà thay đổi ngay được.

Hứa Nhã Thanh mỉm cười lịch sự: “Cô Lâm khách sáo rồi.”

“Em mong rằng tập đoàn Lâm Thị có thể hợp tác nhiều hơn nữa trong tương lai với Hứa Thị.” Mộ Dung Cẩm Lý cười nói.

Hứa Kiến Quân chớp đôi mắt to tròn liếc nhìn cô ta.

Cậu bé luôn cảm thấy người này hơi kỳ lạ, như thể đã từng gặp ở đâu đó.

“Cô ơi, cô đã từng đến thành phố Long Minh hay chưa?”

Mộ Dung Cẩm Lý hơi run lên, vẻ lạnh lẽo chợt vụt qua trong đáy mắt.

Thằng ranh con này đúng là rất đáng ghét, thật muốn bóp chết nó.

Nhưng trên mặt cô ta vẫn mỉm cười như cũ: “Cô đi du học nước ngoài mới về, nhưng hồi học cấp một cũng đã từng đến thành phố Long Minh.”

“Khi cô học cấp một thì cháu vẫn còn chưa ra đời đâu.” Hứa Kiến Quân khẽ vuốt cằm: “Cháu chỉ cảm thấy trông cô có chút quen mắt, hình như đã từng nhìn thấy ở chỗ nào rồi.”

Trong lòng Mộ Dung Cẩm Lý bỗng giật thót.

Cô ta đã thay đổi khuôn mặt của mình, vì vậy thằng nhãi con này nhất định không thể nào nhận ra được.

“Cậu chủ Hứa, con trai của anh thật là vui tính.”

Hứa Nhã Thanh xoa đầu cậu bé đầy yêu chiều: “Trẻ con thường có trí tưởng tượng phong phú.”

“Cậu nhóc thật là dễ thương, mà em cũng rất thích trẻ con. Em còn xây dựng một căn nhà bằng kẹo ở trong sân. Tôi có xây nhà kẹo, anh có muốn dẫn cháu đi xem một chút hay không?” Mộ Dung Cẩm Lý lên tiếng, muốn giành lại được trái tim của Hứa Nhã Thanh thì phải lên kế hoạch cẩn thận, tiến hành từng bước một.

Khi bước ra khỏi cổng, cô ta giả vờ vấp phải bậc thềm, cả người nghiêng ngả rồi ngã vào trong lòng của Hứa Nhã Thanh.

Anh ta đưa tay ra đỡ cô ta: “Cô Lâm, cẩn thận một chút.”

“Em xin lỗi.” Ngón tay của cô ta làm như vô tình đặt lên lồng ngực của Hứa Nhã Thanh, giống như đang trêu chọc một cách mờ ám.

Anh ta buông Mộ Dung Cẩm Lý ra với vẻ mặt lạnh nhạt, rõ ràng là không hề bị cô ta cưa đổ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.