Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1982



Chương 1982

“Mợ chủ Lục, xin cô đừng hiểu lầm, tuy tôi cũng hơi ngưỡng mộ tổng giám đốc Lục, nhưng cũng bởi vì chúng tôi là đối tác thôi. Là con nhà danh giá ở thành phố Tinh Không sao tôi có thể để mình dính phải scandal được chứ.”

“Cô Đỗ, chúng tôi cũng chỉ nói đùa thôi cô đừng để ý.” Hy Nguyệt lập tức nói.

“Tôi cũng thấy vậy, thật ra tôi có bạn trai rồi, anh ấy mới đi du học về, năm sau sẽ tiếp quản doanh nghiệp của gia đình.” Đỗ Di Nhiên chậm rãi nói, cô ta nhất định phải loại bỏ sự đề phòng của Hy Nguyệt dành cho cô ta, như vậy cô ta mới có thể thuận lợi tiếp cận Lục Lãnh Phong được.

Đỗ Chấn Diệp hơi nhíu mày: “Sao tôi không biết chị có bạn trai nhỉ?”

Đỗ Di Nhiên lườm cậu ta: “Đây là chuyện riêng tư của tôi, không cần phải nói cho cậu biết.”

Đỗ Chấn Diệp nhún vai: “Hy vọng lần này chị nghiêm túc, tốc độ chị thay bạn trai còn nhanh hơn tốc độ thay quần áo, tôi đang lo cho chị không ai thèm lấy đây.”

Khóe miệng Đỗ Di Nhiên giật giật, chẳng qua cô ta chỉ chơi đùa một chút với những người đàn ông kia thôi, chỉ có Lục Lãnh Phong là cô ta rất nghiêm túc.

“Tôi và những người kia chỉ là bạn bè bình thường thôi, cũng không phải là từng qua lại với nhau thật.” Cô ta giải thích, hy vọng Lục Lãnh Phong không hiểu lầm.

Lục Lãnh Phong vốn chẳng nghe bọn họ nói chuyện, anh đi đến trước quầy bar tự mình ép một cốc nước trái cây cho vợ.

Hy Nguyệt uống một hớp nước trái cây, cô giơ ngón tay cái với anh: “Chồng ơi, uống ngon lắm.”

“Đều là hoa quả em thích đấy.” Lục Lãnh Phong nở nụ cười cưng nhiều.

Đỗ Di Nhiên cảm thấy mình bị đá vào biển chanh, từ đầu đến chân đều ngấm vị chua.

Nếu như Lục Lãnh Phong đối xử dịu dàng với cô ta dù chỉ một chút thì cô ta nhất định sẽ mừng như điên.

Cô ta cũng đâu thua kém Hy Nguyệt là mấy, điểm kém duy nhất chính là thời gian, cô ta xuất hiện quá muộn, để cho Hy Nguyệt lại nhanh chân đến trước.

Hy Nguyệt đứng lên: “Em đi gọi điện thoại cho bọn nhỏ.”

“Được.” Lục Lãnh Phong cùng cô lên tầng.

Thấy anh rời đi, Đỗ Di Nhiên cũng không muốn ở lại, cô ta buồn bực rời đi.

Ra ngoài nông trại, cô gọi điện cho Lâm Tư Nhã, hẹn gặp cô ta ở quán bar.

Mộ Dung Cẩm Lý rất nhanh đã tới: “Di Nhiên, lâu rồi không gặp.” Cô ta đóng giả làm Lâm Tư Nhã vô cùng thuận lợi.

“Đúng vậy, cậu đến đây để du lịch sao?” Đỗ Di Nhiên khẽ mỉm cười.

Mộ Dung Cẩm Lý nhún vai: “Ở nhà chán quá nên tớ ra ngoài chơi một chút, đến đây để giải sầu.” Cô ta dừng lại, nói vào chủ đề chính: “Tớ nghe bạn bè nói cậu Lục của thành phố Long Minh đến nhà cậu làm khách, là thật sao?”

“Tin tức của cậu nhanh thật đấy.” Đỗ Di Nhiên cười: “Anh ấy cũng giống như cậu, hôm nay vừa mới đến.”

Đôi mắt màu nâu của Mộ Dung Cẩm Lý ở dưới ánh đèn khóe lên tia sáng: “Cậu Lục là nhân vật nổi tiếng ở trong giới, không biết có bao nhiêu cô gái đang thầm thương trộm nhớ anh ấy nữa.”

Đỗ Di Nhiên khẽ lắc ly rượu trong tay mình, chất lỏng bên trong đỏ tươi như máu.

“Loại con cưng của trời như này, tuyệt đối không thể chỉ thuộc về một cô gái được.”

“Đó là điều tất nhiên, không góc tường nào không thể cạy được, chỉ có không cố gắng làm kẻ thứ ba thôi.” Mộ Dung Cẩm Lý nói: “Hy Nguyệt đang mang thai, khi người phụ nữ mang thai là cũng là lúc người đàn ông dễ dàng lầm đường lạc lối nhất, đây chính là cơ hội tốt cho nhóm con gái nhà danh giá, rất nhiều người cũng đang rục rịch muốn nhân cơ hội này bò đến bên cạnh Lục Lãnh Phong.” Mộ Dung Cẩm Lý dùng giọng điệu vô cùng thần bí nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.