Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2045



Chương 2045

Cô ta nói xong thì nghiến răng nghiến lợi, lòng đầy căm phẫn.

Đỗ Di Nhiên cười nhạt: “Cô Kiều An, những thứ này đều không có liên quan gì với tôi.”

Kiều An nhún vai: “Gia quy của nhà họ Lục vô cùng uy nghiêm, vợ bé vợ cả rõ ràng, tình nhân và con ngoài giá thú lại càng không có chút địa vị nào. Dù họ đói chết ở bên ngoài, thì người của nhà họ Lục cũng sẽ không bố thí một cắc cho họ đâu. Thế nên muốn dựa vào con cái để lên chức vốn là chuyện không thể nào. Tôi đã sinh hai đứa rồi, mà đến cả một danh phận vợ bé cũng không có. Cũng không biết đời này con của tôi có thể có cơ hội nhận tổ quy tông không nữa.”

Ánh mắt Đỗ Di Nhiên quét từ đầu đến chân cô ta, cất giọng mỉa mai nói: “Tôi với cô không giống nhau, tôi là cô chủ nhà họ Đỗ.”

Kiều An cười ha ha, ngón tay cô ta không ngừng phe phẩy: “Cô quá để ý mình rồi, người phụ nữ có thân phận giống như cô đi làm tình nhân cho ông chủ cậu chủ nhà họ Lục là vô số kể, còn số người có thể lên chức là số không. Mặc dù tôi không có bối cảnh lớn như vậy, nhưng tôi có được lòng của Lục Lãnh Phong, trước khi Hy Nguyệt được gả vào nhà họ Lục, tôi vẫn luôn là người phụ nữ duy nhất ở bên cạnh anh ấy. Anh ấy giống như bố anh ấy, luôn nhớ tình cũ, mặc dù đã kết hôn cũng không vứt bỏ tôi.”

Cô ta cố tình vén phần tóc lòa xòa quanh tai, để lộ đôi bông tai kim cương hồng sáng bóng.

“Vì không để tôi cô độc, anh ấy cho tôi hai đứa con, để bọn chúng thay anh ấy ở bên cạnh tôi. Nơi tôi ở là biệt thự của anh ấy, xe tôi đi là xe của anh ấy, quẹt thẻ của anh ấy, mọi thứ chi phí cơm ăn, áo mặc của tôi đều do anh ấy cung cấp đầy đủ. Anh ấy còn sắp xếp thuộc hạ đắc lực nhất tới chăm sóc cho mẹ con chúng tôi. Cho nên cô có biết vì sao Hy Nguyệt hận tôi thấu xương không? Cô có thể có đãi ngộ tốt như vậy không? Còn làm sao đứa con trong bụng cô có được, thì hẳn trong lòng cô rất rõ ràng. So về sức nặng giữa ba người tôi, cô và Hy Nguyệt ở trong lòng Lãnh Phong, thì cô là thấp nhất.”

Trên mặt Đỗ Di Nhiên lúc trắng lúc xanh, cô ta ngẩng cao đầu, tuyệt đối không thể bị một con chim nát vụn hạ thấp.

“Tình cũ chơi chán rồi, sao có thể so sánh với tình mới chứ? Tôi đẹp hơn hai người, cao quý hơn hai người, tôi là phượng hoàng, cô là chim trĩ, thân phận của tôi giết chết mấy người trong giây lát. Mấy người có tư cách gì so với tôi hả?”

Kiều An cười ha ha: “Lãnh Phong và bố anh ấy rất giống nhau, chỉ thích tình cũ, không thích tình mới. Cô nhìn cô cả nhà họ Y đi, đây chính là phượng hoàng vàng tới từ Mỹ Khâu, gia thế hiển hách, lại vô cùng xinh đẹp, có thể nói là chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn. Kết quả thì sao, bị một đứa con gái của một đầu bếp đè chết. Tư Mã Ngọc Như lại không xinh đẹp, vừa không có vóc người, vừa không có bằng cấp, hoàn toàn là một con chim vừa nghèo vừa xấu, Lục Vinh Hàn lại vì cô ta mà bỏ qua địa vị người quản lý của nhà họ Lục, làm ai trong thành phố Long Minh cũng phải mở rộng tầm mắt.”

Quả thực lời này đã làm cho Đỗ Di Nhiên chịu mười triệu điểm tổn thương, bạo kích.

“Cô tới thị uy với tôi sao?”

Kiều An khoát tay: “Tôi muốn nhắc nhở cô nên nhìn nhận rõ thực trạng. Cô ấy à, chỉ có hợp tác với tôi thì cô mới có thể đánh bại Hy Nguyệt thôi.”

Đỗ Di Nhiên hơi ngẩn ra, không ngờ cô ta lại là muốn hợp tác với mình?

“Chúng ta là tình địch, cô không thể vô duyên vô cớ hợp tác với tôi được?”

“Tôi muốn cùng thắng với cô, chờ chúng ta liên thủ đánh đuổi Hy Nguyệt đi rồi, tôi làm vợ cả, cô làm vợ bé, chúng ta sẽ chung sống hoà bình.” Kiều An nói từng chữ từng chữ một.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.