Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2096



Chương 2096

“Nếu là như thế thì thím an tâm.” Thím năm nở nụ cười âm u, giống như vui sướng khi cho kẻ địch một kích trí mạng.

“Hy Nguyệt, chuyện hôm nay cảm ơn cháu. Nhà họ Lục có cháu quản lý, không còn ai thích hợp hơn.”

Bà ta giống như trút được gánh nặng, mang theo vài phần nhẹ nhõm rời đi.

Hy Nguyệt thở dài, dưới cái nhìn của cô, kết quả như thế cũng không phải là tốt nhất, thím năm con trẻ, nên một lần nữa đi tìm hạnh phúc cho mình.

Thứ bảy này là sinh nhật âm lịch của Hứa Kiến Quân.

Cậu nhóc rất tò mò, không biết ba Ma Vương sẽ tặng quà sinh nhật gì cho mình?

Sau khi ăn sáng xong, Lục Lãnh Phong dẫn theo người một nhà đi đến ngoại ô.

Giữa một nơi non xanh nước biếc có một tòa nhà bốn tầng ở đó, nóc nhà là nửa hình vòng tròn, nhìn rất thú vị, bên trong càng có nhiều càn khôn.

Sau khi đi vào Hứa Kiến Quân ngạc nhiên phát hiện bên trong lại có một chiếc phi thuyền vũ trụ.

“Wow.” Đám nhóc la lên.

Đôi mắt đẹp của Hứa Kiến Quân mở to.

“Ba Ma Vương, ba tặng con một chiếc phi thuyền vũ trụ?”

Lục Lãnh Phong mỉm cười, nói một cách chính xác thì đây là một mô hình phi thuyền vũ trụ.

“Từ giờ trở đi con chính là thuyền trưởng, con đặt tên cho nó đi.”

Hứa Kiến Quân sờ cằm nói.

“Tên là nhà thám hiểm vô địch đi.”

“Thật tuyệt, anh ơi, chúng ta lên thuyền đi.” Lục Kiến Dao và Lục Kiến Diệp vui vẻ vỗ tay.

Tư Mã Ngọc Thanh và Lục Sênh Hạ cũng vội vàng muốn xem bên trong.

Leo lên phi thuyền lập tức cảm giác như đang đi vào bên trong một bộ phim khoa học viễn tưởng.

Bên trong chân thực hệt như một chiếc phi thuyền thật sự, điểm khác biệt duy nhất chính là toàn bộ đều do máy tính khống chế.

Hứa Kiến Quân vô cùng vui vẻ.

“Mọi người vào chỗ ngồi, chúng ta chuẩn bị xuất phát.”

“Anh thuyền trưởng, có phải anh nên phân chức vụ cho mọi người không?” Lục Kiến Diệp nghiêng đầu, non nớt hỏi.

“Em nói rất đúng.”

Hứa Kiến Quân cười ha ha.

“Hiện tại cháu phân cho cô út là phó thuyền trưởng, chú Ngọc Thanh phụ trách quản lý công việc của mọi người và thức ăn…”

Sau khi cậu nhóc phân chia công việc xong thì ấn chốt mở.

Đèn trên màn hình điều khiển sáng lên, một giọng nói vang lên.

“Hello, tôi là nhân viên dẫn đường của mọi người, phụ trách hành trình lần này, mọi người có vấn đề gì thì có thể hỏi tôi, tôi sẽ cung cấp hướng dẫn chuyên nghiệp nhất cho mọi người.”

“Chúng tôi muốn đến hỏa tinh.” Hứa Kiến Quân nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.