Chương 2101
“Các con biết không, phía trước của phi thuyền có một phần là khoang thuyền mất trọng lượng, các con có thể ở đó luyện tập đi trên vũ trụ.” Hy Nguyệt chậm rãi nói.
Ánh mắt của bọn nhỏ sáng lên, ngay cả bánh kem cũng không ăn nữa, vội vàng đi thử cảm giác mất trọng lượng.
Lục Kiến Dao và Lục Kiến Diệp còn quá nhỏ không thể đi vào, chỉ có thể đứng bên ngoài nhìn bọn họ.
“Các con phải cẩn thận một chút, chú ý an toàn.” Hy Nguyệt dặn dò.
Không có trọng lực, tất cả đều là trạng thái trôi nổi, ngay cả giọt nước cũng lơ lửng trên không trung.
“Wow, chơi vui thật đấy, chú cảm thấy hiện tại thân mình nhẹ như yến, không còn là mập mạp nữa.” Tư Mã Ngọc Thanh lật nhào vài vòng trên không trung, sau đó đầu hướng xuống dưới, không quay lại được, bị dọa đến mức hét lên.
Lục Sênh Hạ ở bên cạnh giúp đỡ cậu nhóc lật người lại.
“Ở nơi này đừng lộn xộn, phi hành gia đều trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, chúng ta không có kinh nghiệm, không cẩn thận sẽ xảy ra nguy hiểm đấy.”
“Chị họ, Kiến Quân, mọi người nói xem nếu như chúng ta đổ bộ xuống mặt trăng, liệu bên ngoài có là loại cảm giác mất trọng lượng này không?” Tư Mã Ngọc Thanh tò mò hỏi.
“Thật đúng là hy vọng có một ngày con người có thể tiến hành tản bộ trên vũ trụ giống như du lịch thông thường vậy.” Hứa Kiến Quân chớp mắt, mong chờ nói.
“Vậy thì phải dựa vào cố gắng của chúng ta rồi.” Lục Sênh Hạ cười nói.
Bên ngoài khoang thuyền, Hy Nguyệt mang hoa quả ướp lạnh ra, đưa cho đám trẻ con ăn.
Lục Kiến Dao ngồi trên đùi Lục Lãnh Phong, làm nũng với anh.
“Ba ơi, chờ đến sinh nhất của con, ba cũng phải mang đến cho con một sự ngạc nhiên vui mừng giống như anh trai nhé.”
“Được, ba đã chuẩn bị món quà bất ngờ cho con rồi.”
Lục Lãnh Phong vô cùng cưng chiều nhéo gương mặt mũm mĩm hồng hào của con gái.
Lục Kiến Dao cười toét miệng, lộ ra hai lúm đồng tiền đáng yêu.
Lúc này trong một nơi khác của thành phố Long Minh.
Liễu Giai Tuệ mắng Hy Nguyệt suốt một tiếng.
Tư Mã Ngọc Như và Đỗ Di Nhiên ngồi bên cạnh lẳng lặng lắng nghe cô ta mắng, cô ta mắng càng độc ác thì trong lòng bọn họ càng cảm thấy vui vẻ.
Sau cùng Đỗ Di Nhiên cũng không lựa chọn để Tư Mã Ngọc Như mang tiếng oan cho mình, cô ta chắc chắn người hại mình chính là Hy Nguyệt, ngoại trừ cô thì không có người thứ hai.
Tư Mã Ngọc Như là minh hữu của cô ta, không ai hiểu rõ nhà họ Lục hơn Tư Mã Ngọc Như, chỉ có lợi dụng thật tốt Tư Mã Ngọc Như và tài nguyên trong tay cô ả, cô ta mới có thể thành công đánh bại Hy Nguyệt.
“Nếu như tôi lên làm chủ mẫu nhà họ Lục, tôi nhất định sẽ là người đầu tiên giúp cô thượng vị.”
Trong mắt Tư Mã Ngọc Như lóe lên hung ác nham hiểm.
“Chỉ cần một ngày Hy Nguyệt còn chưa chết, khả năng thượng vị của cô vô cùng bé, thời gian này gan to ăn bể bụng, nhát gan lo chết đói, muốn thành chuyện lớn phải là người lòng dạ độc ác.”