Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 313



Chương 313

“Oa, chị dâu thật lợi hại, bây giờ bộ váy càng đẹp hơn rồi. Chúng ta mau đi thôi, cách chị cả xa một chút, miễn để chị ấy lại tác quái.” Một tay Lục Sênh Hạ nhấc váy mình lên, một tay nắm tay Hy Nguyệt.

Tư Mã Ngọc Như đặc biệt dẫn bọn họ đến rất muộn, gần cuối.

Khi Hy Nguyệt đi đến, ánh mắt mọi người đều di chuyển qua.

Cô giống như một bông hoa dâm bụt đang nở vậy, xinh đẹp, tươi tắn như ánh nắng ban mai trên bầu trời sáng sớm vậy.

Cô không phải là vẻ đẹp kinh diễm, mà là vẻ đẹp hấp dẫn, sắc nước, mơ màng, sương mù, tao nhã, trong sáng, tĩnh lặng, dịu dàng.

Khóe miệng Lục Kiều Sam giống như bị ong vò vẽ đốt, dường như đến tận gốc tai.

Cô ta không thể để cô đắc ý, vẫn còn trò hay đang đợi bọn họ nữa.

Hứa Nhã Thanh vừa nhìn đã thấy cô.

Đôi mắt anh ta ngưng tụ lại, trong tim anh ta có một sự kích động kỳ lạ không thể giải thích được.

Cô thật sự là một người thú vị, không giống với những người phụ nữ khác.

Cô cũng nhìn thấy Hứa Nhã Thanh nổi bật giữa đám dông, đứng cạnh anh ta là Hứa Nhã Phượng, còn có một người đàn ông lai rất mê hoặc.

Cô cười thầm, thật sự công khai là gay mà.

Đều nói cậu Hứa là người kinh doanh, không ngờ thật sự chuyện gì cũng dám làm.

“Mẹ nhỏ, con đến chào hỏi cậu Hứa và cô Hứa một chút, bọn họ là bạn của con.”

“Đi đi.” Tư Mã Ngọc Như gật đầu.

Hứa Nhã Thanh là gay, mọi người đều biết không nói, đối với anh ta, không có gì phải cố kỵ cả.

Khi cô đi qua, trên mặt Hứa Nhã Thanh nở nụ cười mê người: “Ngoảnh đầu nhìn trăm vẻ não nùng, so bề nhan sắc, sáu cung hòa xoàng.”

Cô mỉm cười, để lộ má lúm đồng tiền duyên dáng: “Cả bữa tiệc này, tôi chỉ biết anh và Nhã Phượng.”

“Biết chúng tôi là đủ rồi, người khác đều là dư thừa.”

Hứa Nhã Thanh đổi sang nụ cười giễu cợt.

Anh ta muốn vui tính như vậy, ở cùng anh ta có thể thoải mái giao tiếp.

Không giống như khi ở cạnh Lục Lãnh Phong, luôn giống như vua đối với thần dân vậy, tướng quân đối với binh lính, chủ nhân đối với vật nuôi.

Anh cao cao tại thượng, cô như rẻ lau dưới chân.

Anh vô cùng tôn quý, cô lại như cỏ rác.

“Chồng cậu vẫn chưa đến sao?” Hứa Nhã Phượng nói.

Cô nhún vai: “Chúng tớ không đi cùng nhau.”

“Không dẫn cô theo, là tổn thất của anh ta.” Hứa Nhã Thanh cười.

Đang nói thì Lục Lãnh Phong bước vào.

Anh quả nhiên không đi một mình, bên cạnh còn có cô gái hôm qua.

Cô ta nóng bỏng mà gợi cảm, hoàn toàn khác cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.