Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 384



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 384

Một số manh mối đã được tìm ra, đó là một cô gái Họ Hy làm việc như một nhân viên phục vụ tại nhà hàng Jiawang, vào tối ngày 12 tháng 5, cô ta đã mang thức ăn tới khách sạn Hilton. Đó là ngày đầu tiên cô ấy đi làm và từ chức vào ngày hôm sau.

Ngón tay Lục Lãnh Phong hơi siết chặt.

Chẳng lẽ người phụ nữ kia thật sự là Hy Mộng Lan?

Anh từ trên lầu xuống, liền nhìn thấy Hy Mộng Lan đi về phía hắn.

“Lãnh Phong, Hy Nguyệt không vì chuyện ở suối nước nóng mà cãi nhau với anh chứ?”

Lục Lãnh Phong không trả lời, đi tới trước bàn, rót một ly whisky, thêm hai viên đá.

Hy Mộng Lan đã quen với sự lạnh lùng của anh, anh không nói gì cũng không sao, cô nói là được.

“Lãnh Phong, chuyện tối hôm đó, chúng ta xem như không có chuyện gì xảy ra, được không?”

Lục Lãnh Phong quay đầu lại, âm u liếc cô ta một cái, ánh mắt lạnh như băng mà âm trầm: “Những người muốn đùa giỡn trước mặt tôi đều chết rất thảm.”

Hy Mộng Lan cắn răng, một tia quyết định từ trên mặt xẹt qua: “Em không có, nếu như em có một câu nói dối, liền để cho mất máu toàn thân mà chết.”

Cô ta nắm lấy trái tim của mình, nắm lấy con dao trái cây đang đặt trên bàn trà, đột nhiên cắt nó về phía cánh tay của mình.

Cô lấy cái chết ra đặt cược, không được để cho Lục Lãnh Phong  hoài nghi

chúng ta. Em tuyệt đối sẽ không tiết lộ một chữ với người ngoài, cho dù là Kiều Sam cùng bố mẹ, cũng sẽ không, được chứ? Đặc biệt là đối với Hy Nguyệt, em sẽ không bao giờ để cho cô ấy biết. Dù sao, cô ấy là em gái em, và em sẽ không làm tổn thương cô ấy ngay cả khi cô ấy đã làm điều có lỗi với em.”

Cô biểu hiện ra một bộ dáng nhu nhược mà thiện lương, cô rất am hiểu ngụy trang bản thân, đem mình ngụy trang như một đóa hoa sen trắng tinh khiết, không thể hoàn hảo hơn.

Trong đôi mắt băng đen nhánh của Lục Lãnh Phong hiện lên một tia sắc bén: “Hy Nguyệt đã làm chuyện gì có lỗi với cô?”

Cô cúi đầu, cắn môi không nói gì, giả bộ thần sắc do dự mà khó xử, một lúc lâu sau, thở dài: “Chuyện quá khứ liền để cho nó qua đi, em không muốn để nó ảnh hưởng đến tình cảm giữa các chị em chúng em ”

Cô còn chưa dứt lời, Lục Lãnh Phong liền bá đạo phun ra một chữ: “Nói! ”

Hắn rất muốn nghe Hy Nguyệt – người phụ nữ tâm cơ này lại làm chuyện đen tối gì.

Hy Mộng Lan xoa xoa tay, còn đang ra vẻ do dự, đợi một hồi, mới chậm rãi mở miệng: “Kỳ thật em chưa từng nghĩ tới muốn trốn chạy khỏi hôn nhân, là có người gửi một phong bì chuyển phát nhanh tới nói xấu anh, mới dẫn việc hai ta phải tách ra. Mẹ em vừa nhìn thấy chuyển phát nhanh, giống như bị sét đánh. Bà ấy rất yêu con gái, sống chết không cho phép em kết hôn với anh, và nói rằng nếu em muốn kết hôn với anh, thì chính là đang hủy hoại hạnh phúc của riêng mình, bà ấy sẽ nhảy lầu tự tử trong đám cưới của chúng tá. Em biết tính cách của bà, nhất định sẽ không chịu buông tha, nói được làm được, nên chỉ có thể đáp ứng.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.