Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 396



Chương 396

Nếu không phát điên vì trầm mặc thì sẽ chết trong trầm mặc, hôn nhân của Hy Nguyệt và Lục Lãnh Phong chính là vế thứ hai.

Thực ra hai người đều chưa ngủ, không hề buồn ngủ.

Thời gian chậm rãi trôi qua, một đêm mà kéo dài như một thế kỷ.

Trời vừa sáng, Lục Lãnh Phong liền rời khỏi nhà, mãi đến khi chạng vạng mới trở về.

Hy Mộng Lan lên kế hoạch đi nghe opera, liền bảo Lục Kiều Sam mua bốn vé, dĩ nhiên không có phần của Hy Nguyệt.

Đây chính là kế sách cô lập của cô ta, cô ta muôn Hy Nguyệt biết khó mà lui.

Nhà họ Lục và Lục Lãnh Phong đều không thuộc về Hy Nguyệt.

“Lãnh Phong, chị đã mua vé rồi, lát nữa cả nhà ta cùng đi nghe opera đi. Mộng Lan nói để đứa trẻ nghe nhiều nhạc sẽ rất tốt cho sự phát triển của não bộ. Em là bố đứa bé, nhất định cũng phải đi đó, không được vắng mặt đâu.” Lục Kiều Sam ở bên cạnh ra sức cổ động, tích cức bồi đắp chuyện tình cảm cho hai người bọn họ.

Nhân lúc mọi thứ còn nóng hổi phải nhanh chóng đuổi Hy Nguyệt đi.

Lục Lãnh Phong không muốn đi, trong lòng anh đang vô cùng phiền não, không có tâm trạng để nghe nhạc.

Nhưng bà Lục cũng mong con trai mình có thể đi, vì vậy anh chỉ đành đồng ý.

“Hy Nguyệt đâu?” Lục Lãnh Phong lên tiếng hỏi.

“Em quan tâm đến cô ta làm gì? Cô ta chỉ là một con bé nhà quê lên phố, làm sao nghe hiểu được opera.” Lục Kiều Sam nói đầy mỉa mai.

Hy Mộng Lan lo sợ Lục Lãnh Phong sẽ đưa thêm cả Hy Nguyệt đi, phá vỡ mối quan hệ tốt đẹp của anh và cô ta, liền vội vàng nói: “Em gái em quả thực không thích nghe nhạc opera, mỗi lần nghe đều sẽ ngủ gật.”

Lục Lãnh Phong cảm thấy Hy Nguyệt không thích nghe lắm, nên cũng không nói gì nữa.

Thực ra Hy Nguyệt đang đứng ở góc khuất cầu thang, những lời bọn họ nói cô đều nghe rõ mồn một.

Sau khi bọn họ rời đi, căn nhà trở nên im ắng khác thường, chỉ còn mình Hy Nguyệt ở trong phòng khách, dường như trên thế giới này chỉ còn lại một mình cô.

“Tôi thầm lặng rời đi giống như cách tôi thầm lặng bước đến, rồi tôi lại lặng lẽ buông tay, buông bỏ cuộc hôn nhân bi kịch này.” Cô chậm rãi đọc lên bài thơ đã được cô cải biến lại, rồi bất ngờ bật cười một tiếng.

Người ta vẫn thường nói, trong chỉ cần hai người yêu thương nhau thì tuyệt đối sẽ không có chỗ đứng cho kẻ thứ ba, quả nhiên là như vậy.

Giờ đây, cô không cần làm gì nữa, nhưng có một điều duy nhất mà cô phải làm chính là tìm một luật sư để ly hôn.

Hy Nguyệt không muốn đơn phương ly hôn, cô không phải là người sai, Lục Lãnh Phong không có tư cách đuổi cô ra khỏi nhà.

Chỉ cần có thể tranh được một phần tài sản, cô mới có thể chi trả tiền chữa bệnh cho Phi.

Hy Nguyệt liền gọi video zalo với Hứa Nhã Thanh, đúng lúc anh ta cũng đang định tìm cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.