Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 400



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 400

Hứa Nhã Thanh lắc lắc ngón tay: “Mặc dù hai người mới kết hôn chưa được một tháng, nhưng tính theo tỷ lệ tăng giá tài sản của anh ấy thì cô có thể nhận được ít nhất sáu trăm tỷ đồng.”

“Sáu trăm tỷ.”

Hai mắt Hy Nguyệt trợn lên còn to hơn cả cái chuông đồng: “Năng lực kiếm tiền của Lục Lãnh Phong cũng quá giỏi rồi đấy.”

“Tôi cũng đâu có tệ hơn anh ấy.”

Hứa Nhã Thanh nở một nụ cười xấu xa: “Sau khi cô ly hôn, tôi cưới cô được không?”

Anh ta dùng giọng điệu trêu chọc, giống như đang nói đùa, nhưng nhìn vẻ mặt của anh ta lại rất nghiêm túc.

Cô cười buồn bã.

Cô không hề cảm thấy nhà họ Hứa sẽ tốt hơn nhà họ Lục, nhà giàu quyền thế đều coi trọng chuyện môn đăng hộ đối, một cô gái xuất thân từ gia đình nghèo khó như cô nếu như gả vào đó chắc chắn sẽ phải chịu đựng sự phân biệt đối xử.

“Tôi không muốn gả vào nhà giàu nữa, người ta vẫn luôn nói cửa vào nhà giàu sâu như biển, đứng trên bờ cát ngắm sóng biển thấy vẫn còn tốt nhưng vừa bước xuống dưới, chắc chắn sẽ chết đuối ngay lập tức.”

“Dáng vẻ này của cô chính là kiểu một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng. Nếu cô gả cho tôi, tôi nhất định sẽ khiến cô trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này.” Bỗng nhiên anh ta thu lại khóe môi, giống như đang nói một chuyện vô cùng quan trọng.

Theo góc nhìn của cô thì đây vẫn chỉ là một trò đùa.

Cô thở dài: “Tôi vẫn nên giải quyết chuyện ly hôn của bản thân trước đã rồi nói sau.”

Đây cũng coi như là kết quả tốt nhất, cô nhận được tiền, còn Lục Lãnh Phong có được tự do, anh có thể hạnh phúc bên Hy Mộng Lan yêu quý của mình.

Hy Mộng Lan ở trong phòng vui sướng đến muốn thét chói tai, cuối cùng Hy Nguyệt cũng phải cút đi rồi, chưa biết là ngày mai hay ngày mốt, cô ta đã có thể đi cùng với Lục Lãnh Phong đến cục dân chính để đăng ký kết hôn rồi.

Cô ta liên tục hít sâu hai cái, đè nén tâm tình hưng phấn mà kích động của mình, giả bộ bày ra vẻ mặt buồn bã.

Cô ta muốn ra ngoài tiễn Hy Nguyệt, nhìn cô cùng với đoàn người của cô nhẹ nhàng mà cút khỏi đây.

Hy Nguyệt đang thu dọn hành lý.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.