Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 427



Chương 427

Cô ta lập tức đuổi theo: “Anh nói chuyện với đứa nhỏ trước khi đi được không? Anh đã nhiều ngày không về, nó cũng muốn bố.”

Đứa trẻ là đòn sát thủ của cô ta, cô ta nhất định phải tận dụng thật tốt.

Lục Lãnh Phongên lộ ra vẻ mất kiến nhẫn, anh rất khó chịu với phụ nữ quá dính người.

“Là phụ nữ thì phải biết chừng mực, hiểu chưa?”

Giọng điệu của anh không nặng lắm, nhưng đối với Hy Mộng Lan mà nói giống như một tảng đá đập vào ngực cô ta, cô ta nức nở nói: “Em xin lỗi, có lẽ bởi vì mang thai, tâm trạng của em đặc biệt không ổn định, hơn nữa em càng càng nhạy cảm.”

Thái độ của cô ta thay đổi nhanh chóng, cô ta rất biết tìm cớ cho mình.

Tình hình hiện tại đối với cô ta rất bất lợi, cô ta nhất định phải tìm cách thay đổi, không thể để Hy Nguyệt đè đầu cưỡi cổ.

Lục Lãnh Phong nghe nói mang thai phụ nữ sẽ thay đổi tính khí, cho nên tối hôm đó anh đã tha thứ cho cô ta: “Nếu cô có chuyện thì tìm Trần Trúc.”

Anh không chút do dự rời đi, đi thẳng đến chỗ Hy Nguyệt.

Trong mật thất, người phụ nữ cố tình trốn tránh khiến anh rất bức xúc.

Nhìn thấy anh đi vào, Lục Sênh Hạ cong môi: “Có phải anh thích chị của chị dâu, không thích chị dâu đúng không?”

Lục Lãnh Phong nhàn nhạt liếc nhìn Hy Nguyệt.

Anh thích người phụ nữ này từ khi nào?

Chưa từng có.

Chỉ có chán ghét, vô cùng chán ghét.

Về phần Hy Mộng Lan, anh thích cô ta đêm đó, không phải cô ta bây giờ.

Bây giờ cô ta giống như rất nhiều phụ nữ vây xung quanh anh, giống như một con chó nằm sáp cầu xin thương sót.

Nhưng tình một đêm, anh vẫn sẵn sàng cho cô ta thêm một cơ hội để thay đổi.

“Chuyện người lớn, trẻ con không cần quan tâm.” Anh nhẹ nhàng bóp má nhỏ của cô bé.

“Em lo lắng, nếu anh không yêu chị dâu thì chị dâu sẽ ly hôn với anh, trở thành chị dâu của người khác.” Bé Lolita nghiêng đầu trịnh trọng nói.

“Cô ấy không có khả năng này.” Lục Lãnh Phong hơi nhướng mày, ném ra một tia khinh thường.

Anh chắc chắn Hy Nguyệt không thể thoát khỏi lòng bàn tay anh.

Hy Nguyệt tập trung xếp gỗ, như là không nghe thấy anh nói, nhưng trong lòng tràn đầy suy nghĩ.

Lục Lãnh Phong chắc chắn muốn giống như bố chồng, một vợ cả một vợ bé, hai người phụ nữ cùng chung một chồng.

Nhưng cô và Hy Mộng Lan không có khả năng cùng tồn tại.

Hy Mộng Lan sẽ không nguyện ý làm vợ bé, một lòng muốn lên làm vợ cả, khó tránh khỏi gây sóng gió.

Mà cô muốn trọn đời trọn kiếp một đôi.

Cách tốt nhất là cô nên ra đi.

“Thực ra, tôi đi rồi thì anh và Hy Mộng Lan kết hôn cũng tốt. Đó là một kết thúc hoàn mỹ.”

Mắt Lục Lãnh Phong đỏ lên: “Phụ nữ không có chí tiến thủ nên bị đào thải.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.