Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 549



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 549

Khẽ dùng lực, những móng vuốt đó đâm vào bụng cô, máu tươi trào ra khỏi bụng, bao phủ toàn bộ bụng cô.

“Không, đừng, cứu tôi… Cứu tôi với…” Cô gào lên khàn cả giọng, toàn thân run rẩy đến cùng cực, tựa như sắp chết vậy.

Móng vuốt sắc nhọn bỗng nhiên lại tăng thêm lực, toàn bộ đều đâm vào trong bụng cô, đứa trẻ còn chưa thành hình cứ như vậy mà bị lấy ra ngoài.

Một khối thịt đỏ được lấy ra, máu tươi chảy đầm đìa, trông vô cùng dữ tợn…

Cô nằm trên giường, hét chói tai bật dậy.

Trong phòng, bốn phía đều chỉ có một màu đen, không có thêm thứ gì.

Không có việc mổ bụng lại thai, cũng không có Lục Lãnh Phong, tất cả chỉ là một giấc mộng mà thôi…

Cô vỗ vỗ ngực như muốn lấy thêm hơi mà thở phì phò.

Tuy rằng chỉ là một giấc mơ, nhưng cô lại cảm thấy nó như dự báo trước tương lai.

Nếu đứa trẻ thật sự không phải con của Lục Lãnh Phong, anh nhất định sẽ làm như thế với cô.

Anh nhất định sẽ đem cô đặt lên bàn mổ, trực tiếp giết chết đứa trẻ, làm cho cô mãi mãi không bao giờ có thể sinh nó ra.

Cô nằm cuộn người lại.

Giờ cô phải làm sao đây?

Cô nên làm cái gì đây?

Cô không muốn quay trở về thành phố Long Minh, cũng không muốn quay trở về nhà họ Lục, càng không muốn gặp mặt Lục Lãnh Phong.

muốn giết chết cô!

Cô không thể chấp nhận được số phận mình.

Sáng sớm ngày hôm sau, Hứa Nhã Thanh đến. Bọn họ cùng nhau đi sang công viên ở đối diện.

“Hôm nay cô hãy bình tĩnh lại một chút.” Anh ta thấp giọng nói với cô.

Cô ôm lấy cánh tay mình, chà xát: “Cho dù bình tĩnh lại thì tôi vẫn cảm thấy do dự, không biết bản thân mình nên làm gì bây giờ?”.

“Có tôi ở đây, tôi sẽ giúp cô tính toán tất cả đường lui. Trong khoảng thời gian này, cô nhất định phải bình tĩnh, không để Lục Lãnh Phong và nhà họ Lục biết cô mang thai. Chỉ như vậy mới có thể đi tiếp mà thoát ra khỏi hoàn cảnh này.” Hứa Nhã Thanh vỗ vỗ vai cô trấn an.

Cô cũng không mong nhận được sự an ủi quá lớn, đối với cô mà nói, chuyện duy nhất có thể khiến cô bình tĩnh trở lại, chính là kết quả xét nghiệm đứa bé là con của Lục Lãnh Phong.

“Anh có thể có cách gì chứ? Nếu thật sự điều đen đủi nhất xảy ra, tôi chỉ có thể chấp nhận số phận, chờ chết thôi”. Giọng của cô nhỏ lại, nhưng dứt khoát, kiên quyết nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.