Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 664



Chương 664

Hy Nguyệt nghẹn lời.

Rõ ràng cô đã hiểu nhầm lời nói của anh.

Ở trong lòng cô, người chồng thực sự chỉ có Hứa Nhã Thanh, người cô cần xin lỗi cũng chỉ có Hứa Nhã Thanh.

Còn anh.

Cô không cảm thấy sự ra đi của mình lúc trước là một sự phản bội.

Anh chưa bao giờ coi cô là người vợ chân chính, chỉ là một con rối treo danh phận mà thôi.

Cuộc hôn nhân của họ vốn dĩ chỉ tồn tại trên danh nghĩa ngay từ đầu.

Cô luôn muốn ly hôn, nhưng anh từ chối, thậm chí cưỡng ép giữ cô lại bên mình.

Đối với cô, ra đi chính là tự giải thoát, tự cứu lấy bản thân.

Thậm chí cho tới bây giờ, cô vẫn không dám ôm bất cứ hy vọng gì đối với anh cả.

Con người cô không có nhiều điều để theo đuổi, chỉ muốn sống một cuộc sống bình yên, mà anh thì không thể cho một cuộc sống như vậy.

Chỉ Hứa Nhã Thanh mới có thể đáp ứng được cho cô.

Bốn năm qua, bọn họ tôn trọng và coi nhau như khách, cùng nhau trải qua cuộc sống hài hòa, chưa từng khắc khẩu, chưa từng tranh chấp, cũng chưa từng có người thứ ba xen ngang.

Hứa Nhã Phượng thỉnh thoảng sẽ đến thăm hai người.

Đôi khi Hy Nguyệt sẽ chủ động trò chuyện với bố mẹ Hứa qua video, đôi bên vô cùng ăn ý và hòa thuận.

Không có sự chế giễu, không có sự ghét bỏ, càng không có sự sỉ nhục và châm chọc khiêu khích.

Mà tất cả những thứ cảm xúc tiêu cực này, khi ở nhà họ Lục, có thể nói cô đã nếm trải không biết bao nhiêu lần.

Lục Lãnh Phong vẫn chưa kết hôn, nếu cô trở về, sẽ đồng nghĩa với việc chiến tranh lại tiếp tục nổ ra và không có hồi kết!

Cô đã chịu đựng đủ rồi!

“Tôi có chút mệt mỏi, muốn chợp mắt một lúc.”

Hy Nguyệt tuyệt vọng, chỉ cần nghĩ đến việc bị buộc đối mặt với tình thế tiến thoái lưỡng nan như này, cô liền cảm thấy năng lượng khắp người như bị rút cạn.

“Nhím nhỏ, đêm nay cô nấu cơm.”

Giọng nói của Lục Lãnh Phong vang lên bên tai, không chút để ý nhưng lại khiến cô kinh hãi.

“Chẳng phải trước giờ anh chê tôi bẩn, đến nay vẫn không ăn những thứ mà tôi nấu hay sao?”

“Tôi không ăn thì bảo cô làm làm gì?” Anh cáu kỉnh trừng mắt nhìn cô.

Tâm trạng của Lục Lãnh Phong lúc này không tĩnh lặng như anh tưởng tượng, mà bên trong đã hệt như mặt biển bao la trước mắt, bốn bề sóng cuộn nước trào.

Không phải anh không nhận ra, tình cảm của cô dành cho Hứa Nhã Thanh sâu sắc hơn so với anh rất nhiều.

Trong trái tim cô không có chỗ cho anh, một chỗ cũng không có.

Mối ràng buộc duy nhất còn tồn tại giữa họ chỉ có tờ giấy đăng ký kết hôn này.

Anh rất khó chịu, lo lắng mình thật sự bỏ lỡ duyên phận với cô lần này, nên chỉ muốn nắm thật chắc sợi chỉ mỏng manh trong tay, không cho cô tuột khỏi tầm với.

Phía đối diện, biển rộng thênh thang, một chiếc du thuyền lướt ngang qua bọn họ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.