Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 681



Chương 681

“Hôm trước, vô tình gặp Lục Kiều Sam và Hy Mộng Lan, họ là những người duy nhất gặp tớ và Lục Lãnh Phong, có thể là bọn họ thói xấu không đổi, muốn chống lại tớ.”

Mắt Hứa Nhã Phượng lóe lên một tia sáng sắc bén: “Cậu bây giờ là con dâu của nhà họ Hứa, phải cứng rắn một chút, kiên quyết chống trả.”

“Tớ không có chứng cứ, cũng không thể tìm bọn họ tính sổ.” Hy Nguyệt thở dài.

“Giao cho tớ, tớ có cách.” Hứa Nhã Phượng nở một nụ cười ranh mãnh.

Lúc này, Lục Kiều Sam đã đến biệt thự trên núi của Lục Lãnh Phong, đây là nơi kim ốc tàng kiều của anh.

Kiều An sống trong đó.

Đây là lần đầu tiên Lục Kiều Sam đến, khiến Kiều An có chút kinh ngạc, không biết mục đích cô ta đến là gì.

“Cô Lục, cô đến nơi này của tôi có việc gì sao?”

“Cô đã nghe chuyện của Lãnh Phong và Y Nhược chưa? Người phụ nữ đó tôi đã tận mắt nhìn thấy, bề ngoài vô cùng giống Hy Nguyệt. Cô đã ở bên Lãnh Phong lâu như vậy, vẫn luôn không ấm không nóng, cô phải cẩn thận, đừng để người khác nhanh chân cướp mất.” Lục Kiều Sam nói với giọng điệu nhắc nhở và thông cảm.

Kiều An không đổi sắc mặt, biểu cảm vô cùng bình tĩnh: “Đối với tôi đây chính là chuyện tốt, tôi là một người biết đủ, chưa từng nghĩ đên việc đòi hỏi quá nhiều.”

Lục Kiều Sam tức giận liếc cô ta một cái, thật là không biết điều: “Đừng giả vờ nữa, thủ đoạn của cô chính là giả làm hoa sen trắng, không có nửa điểm tâm tư, có thể ở bên Lãnh Phong lâu như vậy, là không có khả năng.”

Kiều An vẫn bình tĩnh, giống như một vũng nước đọng, làm thế nào cũng không thể khơi lên một làn sóng.

“Chỉ cần Lãnh Phong vui vẻ, tôi cũng sẽ vui vẻ.”

“Vậy cô chờ chết đi.” Lục Kiều Sam giận đùng đùng bỏ đi.

Kiều An đứng trước cửa sổ, lặng lẽ nhìn chăm chăm vào bóng lưng của Lục Kiều Sam, một sự u ám khó tả hiện lên trên nét mặt cô ta.

Lục Kiều Sam tất nhiên không cam tâm, cô ta còn muốn đi tìm một người khác, chính là Tiêu Ánh Minh.

Bốn năm qua Tiêu Ánh Minh chưa từng chết tâm.

Cô ta tin rằng Tiêu Ánh Minh sẽ không ngồi chờ chết.

Vào buổi chiều, Hy Nguyệt mang theo trợ lí Kỳ cùng đến Đế Vương, kí thỏa thuận hợp tác.

Sau đó, cô một mình đi vào phòng làm việc của Lục Lãnh Phong.

“Ngày mai tôi sẽ trở về Thành Đô.”

“Nóng lòng muốn đi như vậy sao?” Lục Lãnh Phong nhíu mày.

“Không đi, chẳng lẽ đợi người khác đào tin đồn nhảm sao lên sao?” Cô bĩu môi, có hai con khỉ nhảy lên nhảy xuống ở đây, cô nhất thời không thể yên ổn.

Anh duỗi cánh tay cứng như sắt ra, nâng vòng eo nhỏ xíu của cô lên, kéo cô vào trong lòng: “Chột dạ rồi?”

“Tôi có tội, tôi là tội nhân, tôi muốn đền tội.” Trên mặt cô dần dần xuất hiện một tia bi thương.

Nếu như Hứa Nhã Thanh nhìn thấy những tấm ảnh này, không biết sẽ nghĩ thế nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.