Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 802



Chương 802

Mọi người trong giới người nổi tiếng đều biết Kiều An là người tình ngầm của Lục Lãnh Phong, không ngờ sau khi Hy Nguyệt trở về anh vẫn không cắt đứt liên hệ với Kiều An, chứng tỏ anh rất coi trọng người phụ nữ này.

Sau khi im lặng một lúc, Túi sữa nhỏ ngước mắt lên nhìn anh ta, “Ba ơi, người phụ nữ xấu ở bên cạnh ba hôm đó vẫn còn ở đấy sao?”

Hứa Nhã Thanh rung động, “Bố sẽ không giữ phụ nữ xấu ở bên cạnh.”

Anh ta sẽ không để Hy Nguyệt và con của anh ta phải ở với Lục Lãnh Phong nữa, đến một ngày nào đó anh ta sẽ đưa bọn họ đi.

Anh hiểu Hy Nguyệt, cô thà chết còn hơn bị lợi dụng, sẽ không chịu bị những chuyện không thoả đáng.

Vì vậy cho dù Y Nhược có quay lại, anh ta cũng dứt khoát và kiên quyết từ bỏ cô ta, nếu do dự chọn lựa giữa cô ta và Hy Nguyệt, anh ta sẽ đánh mất lòng tin của Hy Nguyệt.

Còn Lục Lãnh Phong vẫn còn quấn quýt với Kiều An, anh đã chạm vào điểm mấu chốt của Hy Nguyệt, làm mất lòng tin từ tận sâu trong trái tim của cô.

Hy Nguyệt nấu món súp chim bồ câu, có thể thúc đẩy quá trình chữa lành vết thương, sau đó chiên một vài món ăn phụ.

Hứa Nhã Thanh dắt đứa nhỏ xuống lầu, cùng “gia đình ba người” ngồi vào bàn ăn dùng bữa, giống như lúc trước.

“Anh đã lâu không ăn món em nấu. Anh rất nhớ khoảng thời gian ở nước An Kỳ. Những ngày tháng đó thật sự rất hạnh phúc. Đáng lẽ ra anh không nên đưa em quay trở về…” Hứa Nhã Thanh chua xót thở dài..

Vốn dĩ mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của anh ta, ván cờ đó diễn ra vô cùng suôn sẻ, không ngờ Y Nhược lại được “sống lại” và phá vỡ mọi chuyện.

Điều nực cười hơn là ý nghĩa của trò chơi đó đã không còn quan trọng bằng Hy Nguyệt.

Giành lại Hy Nguyệt một lần nữa mới là mục tiêu quan trọng nhất của anh ta lúc này.

Hy Nguyệt lặng lẽ uống một ngụm canh, khi nghĩ đến cảnh Lục Lãnh Phong và Kiều An ân ái, trong lòng cô tràn đầy tức giận và uất ức.

Cô không muốn quay lại là Hy Nguyệt của ngày trước, không muốn quay lại làm vợ của Lục Lãnh Phong.

Hôn nhân của bọn họ giống như một miếng lườn gà, vô vị, không, phải nói là còn không ngon như lườn gà, cho dù có từ bỏ, cô cũng sẽ không cảm thấy đáng tiếc.

Tam triều mộ sở, một người đàn ông hờ hững lòng này ý khác,, chính là điểm độc của cô.

Dưới sự im lặng của cô, giọng nói của Hứa Nhã Thanh lại vang lên, “Anh sẽ ở lại thành phố Long Minh trong khoảng thời gian này, đợi cho đến khi vết thương của thằng bé lành hẳn rồi anh mới quay về.”

“Đồng ý ạ.” Túi sữa nhỏ vỗ tay, “Lúc mà con nhớ bố, con chỉ mong bố sẽ qua đây để chơi cùng con thôi.”

Hứa Nhã Thanh âu yếm xoa đầu cậu bé, “Bất kể bố ở đâu, chỉ cần con muốn cùng chơi với bố, chỉ cần gọi cho bố, bố sẽ bay máy bay sang đây với con.”

Hy Nguyệt nhìn hai cha con, và cô biết rằng chỉ khi sống với cha ruột của mình, đứa trẻ mới có thể lớn lên khỏe mạnh và hạnh phúc.

Tuy nhiên, chỉ cần mối quan hệ hôn nhân giữa cô và Lục Lãnh Phong còn tồn tại, thì Hứa Nhã Thanh sẽ không có cách nào quay lại quá khứ.

Lục Lãnh Phong trước giờ chưa bao giờ coi cô là vợ, bốn năm trước cô là một con rối mặc anh ta bắt ép, thì bây giờ cô cũng vẫn là một con búp bê bên cạnh anh mà thôi.

Mỗi lần anh và Kiều An cố ý thể hiện tình cảm với nhau lại là một lần sỉ nhục với cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.