Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 883



Chương 883

“Đương nhiên là đi vào rồi.” Người đàn ông hơi nheo mắt, khóe miệng ẩn sau lớp mặt nạ gợi lên một nụ cười mờ ám.

“Đây là nhà của tôi, lập tức cút khỏi đây ngay.” Tần Nhân Thiên quát lên.

Người đàn ông bước đến gần anh ta: “Cậu em, đã đến lúc mặt đối mặt nói chuyện đàng hoàng với cậu rồi.”

Anh ta từ từ cởi bỏ chiếc mặt nạ, thời điểm nhìn thấy khuôn mặt thật của anh ta, Tần Nhân Thiên trừng to hai mắt kinh ngạc, cả người giống như bị điện giật bất động, hết sức ngạc nhiên, giống như là nhìn thấy ma vậy.

“Anh… anh…”

“Có bất ngờ không? Có ngạc nhiên không?” Người đàn ông cười xấu xa.

Tần Nhân Thiên co rúm lại, đột nhiên xông tới, giơ tay muốn xé rách mặt anh ta, muốn xem thử tên này có phải là đang đeo mặt nạ giả dạng hay không.

Người đàn ông hất tay Tần Nhân Thiên ra: “Nhẹ tay thôi, đừng làm hỏng khuôn mặt đẹp trai của tôi.”

“Anh phẫu thuật thẩm mỹ sao?” Tần Nhân Thiên trầm giọng nói, nếu không phải đeo mặt nạ giả dạng, thì chính là phẫu thuật thẩm mỹ, muốn lừa anh ta à, đâu có dễ như vậy.

Người đàn ông không trả lời, chỉ mỉm cười ẩn ý: “Cậu em, cậu đừng kích động quá, tôi trở về rồi, cậu nên vui mừng mới phải.”

Tần Nhân Thiên chỉ cảm thấy sợ hãi, không hề vui mừng tý nào: “Anh nên chết rồi chứ, rốt cuộc là muốn làm gì?”

“Đương nhiên là để giúp cậu theo đuổi lại vợ, vì chuyện của cậu mà tôi lao tâm khổ trí lắm đấy.” Người đàn ông xoa xoa thái dương, làm ra vẻ giống như đau đầu.

“Tôi đã nói, chuyện của tôi không cần anh quản.” Tần Nhân Thiên lên giọng, giống như đang quát tháo.

“Thấy cậu bị động như vậy, cô ta sắp sinh một đống con cho Lục Lãnh Phong luôn rồi.” Người đàn ông bặm môi thở dài thườn thượt, âm cuối kéo dài giống như đuôi sao chổi vậy.

Tần Nhân Thiên nổi giận đùng đùng: “Đó là chuyện của tôi, không liên quan gì đến anh.”

Hy Nguyệt là người phụ nữ anh ta yêu nhất trong cuộc đời này, anh ta sẽ không ép buộc cô làm những chuyện mà cô không thích, càng sẽ không làm tổn hại đến một cọng tóc của cô.

Người đàn ông bĩu môi: “Suy cho cùng sai lầm này là do tôi gây ra, tôi có nghĩa vụ giúp cậu bù đắp lại, bất kể cậu có đồng ý hay không, chuyện này tôi nhất định phải làm cho đến cùng.”

Nói xong, anh ta bất ngờ lấy trong túi quần một chai xịt, xịt vào người Tần Nhân Thiên.

Tần Nhân Thiên không hề phòng bị đã bị anh ta xịt trúng mặt, khi Tần Nhân Thiên đưa tay che mũi mình lại thì cũng đã không còn kịp nữa, trước mắt anh tối sầm, rồi ngã xuống ghế so pha.

Người đàn ông vươn tay vuốt ve mặt của anh ta: “Cậu em, tạm thời phải để cậu chịu thiệt thòi rồi, yên tâm tìm một nơi nghỉ ngơi cho tốt đi, đến lúc đó, tôi sẽ đưa Hoa mỹ nhân về lại bên cạnh cậu.”

Trong biệt thự ven hồ.

Lục Lãnh Phong ngồi trên ghế so pha, đút vợ ăn nho. Hy Nguyệt cảm thấy mình sắp bị anh nuôi biến thành heo rồi.

“Ông xã, phụ nữ mang thai phải giữ gìn thân thể, không được ăn quá nhiều, như thế không tốt cho đứa bé và bản thân.”

Lục Lãnh Phong dịu dàng vòng tay qua vai cô: “Em ăn không béo, cho dù mang thai, cũng chỉ to ở bụng thôi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.