Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 904



Chương 904

Lục Kiều Sam bật khóc thảm thiết “Không ai chịu tin con cả. Tất cả bọn họ đều nói đây là chuyện ngoài ý muốn, con không thể báo thù cho con của mình, không thể tự tay đâm chết kẻ thù của mình, con sống còn có ý nghĩa gì nữa, không bằng chết luôn cho xong. ”

Lục Vinh Hàn khẽ nhăn mặt, ông ta hiểu tính cách của Lục Kiều Sam. Từ bé cho đến lớn, cho dù chỉ bị thương một chút, cô ta cũng sợ đến chết, sợ mình sẽ chết.

Cô ta cũng chẳng có đủ dũng khí để nhảy lầu tự tử, chỉ sợ là giở vờ ăn vạ mà thôi.

Tuy nhiên ông ta sẽ không quở trách, dạy dỗ cô.

Cô ta mất con là thật, lỡ như bởi vậy kích thích quá mức, nhất thời nghĩ không thông thông mà nhảy xuống cũng là chuyện có khả năng.

“Con bình tĩnh một chút, xuống đây rồi chúng ta nói tiếp.”

Lục Kiều Sam nhìn về phía ông, khuôn mặt lộ vẻ tuyệt vọng, “Bố, bố thật sự không thương con một chút nào hay sao ạ?”

“Con là con gái của bố, sao bố có thể không thương con được chứ!” Lục Vinh Hàn cố gắng hạ giọng khiến giọng mình dịu dàng hơn.

Lục Kiều Sam khịt mũi, “Vậy tại sao bố không tin con, không đòi lại công bằng cho con của con?”

Vẻ mặt của Lục Vinh Hàn lập tức trở nên nghiêm túc, “Bố chỉ tin vào chứng cứ, không bao giờ nghi ngờ một cách vô căn cứ. Nếu con nghi ngờ chuyện này có liên quan tới Hy Nguyệt thì đi tìm chứng cớ đi, đừng đứng ở đây làm chuyện vô nghĩa. Nếu không có chứng cứ, cho dù con có nhảy xuống, bố cũng chỉ tin đó là chuyện ngoài ý muốn. ”

Khuôn mặt Lục Kiều Sam lập tức tái mét lại, “Viên bi rơi ra khỏi túi của con cô ta, không phải là bằng chứng sao?”

“Tiểu Quân chỉ là một đứa bé, cho dù không cẩn thận làm rơi mấy viên bi thì chỉ cần con cẩn thận một chút, không giẫm lên chúng thì sao có chuyện xảy ra được chứ!” Lục Vinh Hàn bình tĩnh nói, rồi nháy mắt ra hiệu cho vệ sĩ hành động, nhân cơ hội kéo Lục Kiều Sam xuống.

Lục Kiều Sam nhếch miệng nơ nụ cười, “Viên bi rơi vào cỏ sao con có thể nhìn thấy được, Hy Nguyệt biết được điểm này, cho rằng mọi người sẽ không nghi ngờ một đứa nhỏ, cho nên mới xúi giục nó. Nó tuy rằng mới chỉ ba tuổi nhưng cực kỳ thông minh, chuyện gì cũng biết. Vả lại nó cũng rất nghe lời Hy Nguyệt, Hy Nguyệt sai bảo nó làm vậy cũng chẳng khó khăn gì. ”

Lục Vinh Hàn cố kéo sự chú ý của cô ta vào mình, để vệ sĩ có cơ hội tiếp cận cô ta.

“Bố đã hỏi Hạ Sênh, là con bé đưa bi cho Tiểu Quân, chẳng lẽ con nghi ngờ cả Hạ Sênh hay sao?”

“Hạ Sênh là em gái của con, sao con có thể nghi ngờ nó được chứ.” Lục Kiều Sam cong môi.

Mặc dù bà Lục vô cùng lo lắng, nhưng đầu óc bà vẫn vô cùng tỉnh táo, trong mắt bà lóe lên một tia quỷ dị, ““inh Hàn, ông có thuyết phục Kiều Sam như thế nào cũng vô ích thôi! Tốt hơn hết là đồng ý tổ chức một cuộc họp gia đình để điều tra chuyện này, nếu tìm ra được bằng chứng đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn, Kiều Sam nhất định sẽ bình tĩnh trở lại. ”

Lục Vinh Hàn cân nhắc một lúc rồi khẽ gật đầu, “Vậy cứ làm như bà nói đi, mau bảo nó xuống đi.”

Bà Lục ra hiệu cho con gái: “Kiều Sam, bố con đã đồng ý điều tra chuyện này rồi. Con mau xuống đi. Cô ta còn ước con chết không được, con làm vậy chẳng phải đúng ước muốn của cô ta hay sao, hung thủ giết hại con của con cu”ng chẳng chịu trừng phạt. ”

“Mẹ…” Lục Kiều Sam khóc và nhảy xuống đất, sau đó lao vào vòng tay của mẹ. Thực ra, cô ta đang vô cùng vui sướng.

Bước đầu tiên đạt được.

Bước thứ hai là kết tội Hy Nguyệt.

Sau khi trở về, bà Lục lập tức gửi mail, tổ chức họp gia tộc nhằm phán tội Hy Nguyệt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.