Vợ Yêu Chuyên Sủng Của Tổng Giám Đốc Mặt Lạnh

Chương 40: Tình yêu bại lộ



“Bác gái, cháu đến dưới lầu rồi, bác ở đâu ạ?”

“Bác ở ngay tòa cao ốc ven đường, chỗ xe thể thao màu đỏ ấy, sao bác không nhìn thấy cháu nhỉ?” Trình Tâm nghi ngờ.

Tuyết Nhi liếc mắt đã thấy Trình Tâm mặc quần áo thời trang đậu chiếc BMW màu đỏ ven đường, mái tóc quăn khêu gợi, toàn thân mặc áo da màu đen, khiến người ta cảm giác chính là cô gái trẻ tuổi nhà giàu, cũng không ai có thể tưởng tượng được đây là một người đã làm mẹ của tổng giám đốc một công ty lớn.

Tuyết Nhi dẫn San San đi tới chiếc BMW màu đỏ.

Wow sáng quá, tớ thật sự rất thích chiếc xe này, đủ làm rối loạn, Tuyết Nhi, làm sao cậu quen biết với người thú vị như vậy hả, thật sự là bác gái nhà cậu sao? Cảm thấy trẻ hơn so với cậu.

Tuyết Nhi không biết làm sao ném một cái liếc mắt cho San San, San San ơi, tớ cũng chưa già đến như vậy có được không hả.

“Bác gái, ngại quá, để bác chờ lâu.” Tuyết Nhi nói.

“Con…. Con là Tuyết Nhi.” Vẻ mặt Trình Tâm ngạc nhiên, vừa rồi nhìn chằm chằm vào người từ trong tòa cao ốc đi ra, không nghĩ tới người mặc quần áo kín mít đi tới hướng này thế mà lại là Tuyết Nhi, nếu không phải từng nghe giọng Tuyết Nhi, bất kể như thế nào Trình Tâm cũng không thể tin đây là Tuyết Nhi dung mạo tuyệt đẹp ngày đó gặp.

“Ặc là cháu.” Tuyết Nhi hơi xấu hổ, vì đi làm trang điểm làm mình xấu xí đã trở thành thói quen, cũng không nghĩ tới vào lúc này Trình Tâm lại tìm mình, đã nói con dâu xấu xí sợ gặp ba mẹ chồng, bây giờ quả thật xứng với tên thực rồi.

Thấy Tuyết Nhi đặc biệt làm xấu mình, nghĩ tới mỗi lần lúc mình mặc quần áo để lộ ra Âu Dương Tường đều hận không thể móc mắt mọi người, huống chi là khuôn mặt Tuyết Nhi khiến người ta kinh ngạc, lúc này Trình Tâm có chút hiểu, đồng thời cũng tức giận, phụ nữ đều thích đẹp, bản thân đã thành bà già hơn bốn mươi còn thích đẹp, hơn nữa Tuyết Nhi còn trẻ tuổi như vậy, Thần nhi hơi quá đáng.

“Tuyết Nhi, là Thần nhi hả, thật quá đáng, con không cần lo lắng, bác sẽ làm chủ cho con.” Trong vấn đề này Trình Tâm không thiên vị chút nào.

“Bác gái, chuyện này không liên quan đến Thần, là bản thân con, về sau con sẽ giải thích cho bác. Không phải bác đói bụng sao? Chúng ta dành thời gian đi ăn cơm thôi.”

“Được rồi, ăn trước rồi hãy nói.” Trình Tâm nghĩ chắc có gì khó nói.

Mà San San bên cạnh bị coi nhẹ lại dùng vẻ mặt vô cùng kỳ quái nhìn Tuyết Nhi, này này, Thần là ai, xin phép nghĩ có lẽ Tuyết Nhi nhà chúng ta có chuyện gạt mình, có gian tình, San San nghĩ tới chính là mấy cái này.

Tuyết Nhi chú ý thấy ánh mắt quỷ quái của San San, nghĩ đến mình lơ là San San, đồng thời cũng vì né tránh ánh mắt quỷ dị đó, sau đó lập tức nhớ tới giới thiệu với Trình Tâm: “Bác gái, đây là bạn tốt nhất của cháu San San.”

“Ừ, xin chào.”

“Xin chào, nhưng mà bác đúng là bác Tuyết Nhi sao? Cảm giác còn trẻ hơn so với Tuyết Nhi ạ.” San San nghi ngờ, San San chính là người thẳng tính, tất nhiên cũng không có kiêng dè gì nhiều như vậy. Tuyết Nhi thầm không biết làm sao, mình cũng chưa có già như thế mà, chẳng qua là Trình Tâm chăm sóc quá tốt thôi.

“À, đứa nhỏ này, rất dẻo miệng, ừ, đáng yêu giống Tuyết Nhi nhà chúng ta. Nhưng mà Tuyết Nhi nhà chúng ta không thích làm điệu, nếu không thì bà già như ta sao có thể so bì được chứ, con trai của bác còn lớn tuổi hơn so với các cháu đó.”, Trình Tâm nghe San San nói cũng vui vẻ, dù sao mọi người đều thích lời khen ngợi, hơn nữa còn là đứa nhỏ thẳng tính, đồng thời cũng lấy làm tiếc nếu như thấy khuôn mặt thật của Tuyết Nhi, nhất định sẽ khiến cô bé giật mình.

“Thật vậy ư, không thể nào.” San San ngạc nhiên nghi ngờ, nhìn Tuyết Nhi chứng minh sự thật, Tuyết Nhi lặng lẽ gật đầu, quả thực Âu Dương Thần lớn tuổi hơn so với mình và San San.

“Ặc, được rồi, con tưởng rằng vai vế của Tuyết Nhi cao hơn bác.”

Bọn họ cười cười nói nói đến nhà hàng, đây là một nhà hàng kiểu Trung Quốc, phong cảnh rất đẹp, cũng phảng phất có cảm giác đây là xã hội thượng lưu.

Trên bàn cơm ba người vừa cười vừa nói chuyện, Trình Tâm vốn là người dễ gần gũi, mặc dù là danh môn, nhưng mà ở cùng với người vai dưới cũng không câu nệ gì, giữa lúc đang nói chuyện phiếm cuối cùng San San phát hiện có chút khó hiểu, đó chính là thì ra con trai Trình Tâm chính là bạn trai Tuyết Nhi, nghe nói có vẻ như sắp có chuyện vui, San San rất giật mình, có chút bực bội, những thứ này Tuyết Nhi đều không nói với mình, nghĩ tới chắc Tuyết Nhi có nguyên nhân không nói được, lại không tính toán nữa, nhưng vẫn vui mừng cho Tuyết Nhi, nhìn quan hệ mẹ chồng nàng dâu này đúng là rất hòa thuận, thấy cách ăn nói của Trình Tâm, Tuyết Nhi hẳn là câu được con rùa vàng, lúc trước mình có chút lo lắng cho Tuyết Nhi, khuôn mặt Tuyết Nhi bình thường, lại không nghe mình trang điểm cho đẹp, sợ là rất khó tìm được gia đình tốt. Bây giờ thì được rồi, có bà mẹ chồng tốt như vậy giúp đỡ lúc nào cũng tốt, chẳng qua đợi lát nữa phải bắt Tuyết Nhi lại bức cung mới được.

Sau khi ăn xong, Tuyết Nhi và San San về công ty làm việc, mà Trình Tâm còn hẹn bạn đi uống trà, thuần chất là cuộc sống của phu nhân.

Trong tình huống Tuyết Nhi bị San San dồn ép, nói rõ một số việc và Âu Dương Thần, nếu như theo Tuyết Nhi nói cũng nghe ra bạn trai Tuyết Nhi đối xử rất tốt với Tuyết Nhi, nhưng San San không biết bạn trai Tuyết Nhi chính là Âu Dương Thần nổi tiếng cả nước, bậc đế vương trong giới kinh doanh, Âu Dương Thần chính là người mà cả thành phố A đều muốn gả, nếu biết được sẽ hâm mộ không dứt, San San quấn quít Tuyết Nhi nói kết hôn nhất định phải để mình làm phù dâu, Tuyết Nhi không khỏi nghĩ tới cảnh Âu Dương Thần cầu hôn, vì không muốn huênh hoang khoác lác, Tuyết Nhi cũng không đeo nhẫn kim cương, cho nên San San không biết, San San thấy Tuyết Nhi hơi sững sờ, lập tức uy hiếp nếu Tuyết Nhi không để cô làm phù dâu thì sẽ đại náo hôn lễ của Tuyết Nhi.

Tuyết Nhi liên tục cười khổ, cũng vì bạn tốt thật lòng chúc phúc mà vui vẻ, đồng ý yêu cầu của San San, thật ra nếu San San không nói Tuyết Nhi cũng biết, từ sau khi mất trí nhớ, ở trong nước, San San chính là bạn tốt nhất của Tuyết Nhi. Phù dâu không phải cô ấy thì còn có thể là ai đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.