Vợ Yêu Chuyên Sủng Của Tổng Giám Đốc Mặt Lạnh

Chương 56: Chân tướng



Phòng làm việc của phó tổng giám đốc.

Huyên Huyên nhìn bức ảnh trong tay, không biết có nên đi tin tưởng hay không, trên bức ảnh là một người đàn ông đưa một đống văn kiện cho Lăng Phỉ Tuyết, nhìn qua dường như cực kì quen biết, nhưng người đàn ông trong bức ảnh là người lần trước đưa bản thiết kế của Tuyết Nhi cho công ty quảng cáo, lúc Huyên Huyên nhận được những bức ảnh này trong nháy mắt kinh ngạc, cô không biết là ai đưa mấy thứ này đến, rõ ràng âm mưu còn người biết chuyện thật tâm tố cáo, nhưng sự nghi ngờ về Lăng Phỉ Tuyết còn tồn tại, trong một buổi tối có thể vẽ ra nhiều bản thiết kế như vậy, hiển nhiên Huyên Huyên vẫn cảm thấy khó có thể tin, nhưng Lăng Phỉ Tuyết không cần thiết lấy chuyện này đi đổ oan cho mình, dù sao công tác trong Thần Phàm đứng số một số hai, trừ khi ….chẳng lẽ Lăng Phỉ Tuyết đã chuẩn bị đồ xong trước thời gian, lại cố ý tiết lộ bản vẽ, chuyện vẽ trong một buổi tối là chuyện vô cùng kì lạ, này... Cũng quá… Huyên Huyên không dám nghĩ tiếp, nhìn qua cô gái kia thành thật mà có tâm tư như vậy, Huyên Huyên cảm thấy rất đáng sợ, nhưng ngộ nhỡ toàn bộ đều có người thiết kế, tài hoa của Tuyết Nhi là không thể nghi ngờ, hơn nữa tổng giám đốc cũng tham gia chuyện này, phải điều tra một chút.

"Tổng giám đốc, chuyện là như vậy, tôi đã điều tra tài khoản ngân hàng cá nhân của Lăng Phỉ Tuyết vào mấy ngày trước có khoản tiền hơn 100 vạn chuyển vào. Xem ra…." Huyên Huyên báo cáovới Âu Dương Thần, cô không hiểu vì sao lần này Âu Dương Thần quan tâm chuyện này như thế, còn tự mình xử lí.

"A..., ngay cả cô cũng cho là Lăng Phỉ Tuyết." Giọng Âu Dương Thần nhạt nhẽo, nhưng cũng để cho trong lòng Huyên Huyên lỡ một nhịp đập. Âu Dương Thần âm thầm nghĩ, Tuyết Nhi làm sao có thể vì một trăm vạn kia, mình đã đưa thẻ vàng cho Tuyết Nhi, mà một lần Tuyết Nhi cũng chưa sử dụng qua, trái lại anh hi vọng Tuyết Nhi yêu tiền, bởi vì anh có nhiều nhất là tiền bạc, nhưng Tuyết Nhi muốn độc lập, anh cũng thấy sự kiên cường của Tuyết Nhi.

"Tổng giám đốc, anh là nói không phải Lăng Phỉ tuyết sao? Tất nhiên…." Huyên Huyên có chút kinh ngạc, chẳng lẽ tổng giám đốc đã tra được rồi.

"Chuyện này cô không cần phải xen vào, cho Lăng Phỉ Tuyết nghỉ hai ngày. Hai ngày sau gọi điện cho cô ấy đi làm, chuyện này tự tôi xử lý." Âu Dương Thần nhớ đến tiểu gia hỏa trong nhà kia bây giờ còn ngủ, giữa trưa mang cơm đến cho cô, cũng chỉ nhanh chóng ăn xong lại đi ngủ, nghĩ đến tối hôm qua thức cả đêm, mà Âu Dương Thần đau lòng, anh cũng không muốn bảo bối của anh còn phải phiền muộn việc này, anh phải đem toàn bộ chuyện này xử lý xong, khi dễ Tuyết Nhi người của Âu Dương Thần anh thì một người cũng sẽ không bỏ qua.

Vâng ạ Huyên Huyên cũng có chút nhẹ nhàng thở ra, đối với Tuyết Nhi, cô luôn luôn mâu thuẫn, tài hoa kia làm cô bội phục, chẳng qua nếu không trung thành với Thần Phàm, thì tài hoa nữa cũng vô dụng, chuyện này giao cho tổng giám đốc xử lý, mình cũng ít đi một chuyện phiền não.

Công ty Thần Phàm.

"Nghe nói không, thì ra người tiết lộ bản thiết kế lần này là Tiểu Huệ, cấp trên ra mệnh lệnh, bây giờ đã bị trục xuất khỏi công ty rồi. Hơn nữa nghe nói Tổng giám đốc nghiêm khắc tuyên bố không cho phép bất kỳ công ty nào nhận cô ta".

"Thì ra cô ta mới đúng nội gián, tôi đã nói rồi? Ngày đó cô ta làm sao đột nhiên lại tặng quà, thì ra sớm đã có âm mưu." Ngày đó Tiểu Huệ đột nhiên tặng quà rất nhiều người ôm bất mãn trong lòng, dù sao cũng là một cơ hội biểu hiện, nếu thành công thì sẽ lập công lớn cho công ty. Cho nên kết cục của Tiểu Huệ làm cho rất nhiều người chỉ hơi thương tiếc, cũng không có bao nhiêu thương tâm. Đây là trách nhiệm, ít đi đối thủ cạnh tranh, cũng tốt.

"Đáng tiếc, người của công ty Ngải Phỉ một chút cũng không nhìn bản vẽ đó. Cái này gọi là trộm gà không được còn mất nắm gạo." Một người phụ nữ sung sướng khi người gặp họa nói.

"Ôi chao, ai, ôi, mấy người khoan hãy nói, Lăng Phỉ Tuyết thật đúng là có bản lãnh, để cho Vương tiên sinh của công ty Ngải Phỉ khen không dứt miệng thật đúng là hiếm có, xem ra cô ấy thật đúng là thiên tài."

"Nhưng, xem ra tổng giám đốc rất giỏi, nhanh như vậy đã tra ra chân tướng, mấy người biết không công ty đăng bản thiết kế của Tuyết Nhi, nghe nói buổi sáng hôm nay đã đóng cửa, trong vòng một ngày, trước kia nghe nói tổng giám đốc nhanh chóng khác thường, hôm nay được tận mắt nhìn thấy. Công ty kia cũng không phải là nhỏ, ở trong nước cũng có danh tiếng, mặc dù so ra kém Thần Phàm chúng ta." Một nữ nhân viên tự hào nói.

"Thật sao? Oa, tổng giám đốc ra mặt là vì Tuyết Nhi." San San nghe nói chuyện này mà cực kì vui vẻ, đối với Âu Dương Thần trong truyền thuyết này, cũng chỉ có ngày đó vội vàng nhìn thoáng qua, cảm giác đầu tiên, người đàn ông kia quá lạnh, không chỉ khuôn mặt của anh ấy, đứng ở một chỗ với người đàn ông núi băng sẽ bị cóng chết, nhưng tổng giám đốc vẫn còn rất anh minh, từ chuyện anh ấy vì Tuyết Nhi báo thù thì có thể thấy được rồi.

"San San, cô thật ngây thơ, tổng giám đốc người ta là vì công ty trút giận, vì suy nghĩ cho công ty, làm sao có thể là vì Tuyết Nhi." Một nữ nhân viên mở miệng cười nhạo nói, Tuyết Nhi sao xứng với vị trí tôn quý mà không phải ai cũng có thể tiếp nhận.

"Mặc kệ anh ta vì mục đích gì, dù sao đã trút giận cho bảo bối Tuyết Nhi nhà ta. Không phải nói là tổng giám đốc vì bảo bối Tuyết Nhi nhà chúng ta đấy, tài năng bảo bối Tuyết Nhi nhà chúng ta cũng là vì thể diện công ty" San San không thèm chú ý đến giễu cợt trong mắt bọn họ, chẳng qua tài năng của Tuyết Nhi bọn họ không thể so sánh được, cho bọn họ hâm mộ đi.

Lời này của San San mặc dù mọi người không thích nghe, nhưng là sự thật, dù sao lần này đã làm phiền Tuyết Nhi, mà chuyện công ty kia đóng cửa cũng là thật, coi như điểm xuất phát là vì công ty, cũng chính là thay Tuyết Nhi xả giận, cho nên mọi người cũng không thể nào phản bác. Mà tiếp tục chuyện bát quái khác.

Huyên Huyên nhìn tin tức trên màn hình, có chút khiếp sợ, mới ngắn ngủn một ngày tổng giám đốc đã làm cho một công ty phá sản, thật là thần tốc, nghe nói phía sau công ty đó còn có Lâm thị làm hậu thuẫn, không phải muốn động thì động, xem ra những năm này thực lực của tổng giám đốc lại lớn mạnh không ít, nhớ ngày đó mình còn là sinh viên đại học mới ra xã hội mới đi theo tổng giám đốc, những năm đó đi theo bên cạnh anh, cô học được rất nhiều. Mấy năm nay một mình cũng có thể đảm đương cả Thần Phàm, Huyên Huyên không chỉ có tôn kính với Âu Dương Thần, còn có cảm kích nhiều hơn, là anh dạy cô nhiều thứ, để cho cô có thể đi đến bước ngày hôm nay.

Ở bên này mọi người đang kích động không ngớt, thì bên kia Lâm Hiểu lại nổi giận không dứt….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.