Vợ Yêu Chuyên Sủng Của Tổng Giám Đốc Mặt Lạnh

Chương 82: Con dâu xấu gặp ba mẹ chồng (2)



Edit: Ngọc Hân

“Thần, anh chưa bàn chuyện hôn sự của chúng ta với ba mẹ anh, họ có giận không nhỉ.” Trong chiếc Lamborghini màu xanh, vẻ mặt Hân Nhi buồn rầu hỏi Âu Dương Thần. Thật sự rất lo lắng vì chuyện này, ba mẹ Thần tức giận, vẫn biết mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu luôn tồn tại từ xưa đến nay, mặc dù có vẻ mẹ Thần cũng dễ ở chung, nhưng dù sao kết hôn cũng là việc quan trọng, nhỡ ra làm bà mất hứng thì sao bây giờ, từ nay về sau….

“Đồ ngốc, sẽ không sao đâu, em cũng biết mẹ anh rất tốt, bà thích em như vậy, sao có thể tức giận được chứ? Bà ấy vui vẻ còn chẳng kịp nữa là? Còn nữa, bây giờ vẫn còn mẹ anh ư? Là mẹ anh hả? Sao còn chưa sửa đi.”

Mẹ anh? Đúng vậy ha, bây giờ đã kết hôn với Thần, tất nhiên không thể gọi bác gái nữa, bản thân cũng phải gọi mẹ rồi. Chỉ là chưa từng gọi ba mẹ, Hân Nhi thật sự không biết nên làm thế nào phát ra hai chữ này, có thể nói trong quá khứ hai danh từ này chưa từng xuất hiện trong thế giới của Hân Nhi, với Hân Nhi mà nói ba mẹ thật sự chỉ là một danh từ mà thôi, không có ý nghĩa gì cả.

Rất nhanh, xe Âu Dương Thần đã đến nhà lớn của họ Âu, nhà họ Âu nằm vùng ngoại thành, có thể nói chiếm cả một khu vực, Âu Dương Thần băng qua cửa lớn, mười phút sau mới tới được nhà chính như ngày trước. Phong cách thiết kế của nhà họ Âu khác với Âu thị, làm người ta có cảm giác như một nhà cổ xưa, cảm thấy trang nghiêm mờ mờ ảo ảo, Âu Dương Thần dừng xe, đương nhiên có người làm đi qua, mở cửa xe cho họ. Âu Dương Thần dắt Hân Nhi xuống xe, đi vào nhà lớn, nhà họ Âu đời đời con một, nên chỉ có vợ chồng Âu Dương Tường, mà họ thì đi du lịch nước ngoài dài hạn, nên cũng rất khi ở nhà. Âu Dương Thần lại vì công việc luôn ở bên ngoài, chỉ có một ít người làm ở lại chăm sóc mọi thứ. Có đôi khi, chủ nhân nhà họ Âu tròn một năm không có ở nhà, nhưng tất cả vẫn được giữ gìn rất tốt, chả ai biết được, khi nào thì chủ nhân đột nhiên trở về. Tiền lương nhà họ Âu rất cao, công việc cũng rất nhẹ nhàng, chủ yếu chính là những người làm này đã ở nhà họ Âu lâu rồi, có phần sợ Trình Tâm trở về sẽ cô đơn, tự nhiên rất để ý chuyện của nhà họ Âu.

Lúc này Âu Dương Tường và Trình Tâm đang chờ Âu Dương Thần và Hân Nhi, buổi chiều Âu Dương Thần gọi điện về nói muốn đưa Tuyết Nhi về ăn cơm, Trình Tâm đúng là rất vui sướng, với Tuyết Nhi người sắp làm con dâu này, Trình Tâm không hiểu sao cứ nhìn là thích. Cho nên buổi tối lôi kéo Âu Dương Tường tự mình xuống bếp chuẩn bị cơm tối cho hai người họ, lại còn đặc biệt kêu người làm trong nhà sắp xếp nhà cửa cho gọn gàng, cố gắng hết sức làm cho người sắp trở thành con dâu của mình thích thú, như vậy cũng tốt sớm gả qua đây, thế thì bản thân mình cũng có thể sớm có cháu bế, trong lòng Trình Tâm mơ ước.

“Xin chào thiếu gia. Xin chào Lăng tiểu thư.” Âu Dương Thần và Hân Nhi vừa tới nơi, tất cả những người làm đều cùng chào hỏi, vừa nhìn đã biết là huấn luyện nghiêm chỉnh. Hân Nhi gật gật đầu với các cô ấy, tình thế như vậy thật đúng là không quen được.

“Ái chà, Tuyết Nhi, cuối cùng cũng tới, tới đây, tới tới tới, để bác nhìn xem nào, sao cảm thấy gầy hơn thế nhỉ? Gần đây công việc bận rộn lắm à?” Vừa nhìn thấy Hân Nhi, Trình Tâm lập tức kéo tay Hân Nhi hỏi han ân cần.

“Không phải đâu ạ, không bận.” Hân Nhi cười nói, thấy vẻ mặt Trình Tâm trước mắt rất thân thiện, chút căng thẳng trong lòng vừa rồi không hiểu sao đã giảm bớt, mẹ Thần thật sự rất dịu dàng, thì ra mẹ chính là như vậy, giờ phút này Hân Nhi rất muốn xem Trình Tâm như mẹ của mình.

“Được rồi, đợi lát nữa rồi trò chuyện sau, ăn cơm trước đã.” Âu Dương Tường nói.

“Ừ, đúng đúng, biết con tới, ta tự mình xuống bếp đó, cơm tối con nhất định phải ăn nhiều một chút đó nhé.” Trình Tâm Tâm dắt Hân Nhi đi tới phòng ăn.

“Tuyết Nhi, con ăn nhiều một chút, bác gái nhà con ít khi xuống bếp lắm.” Âu Dương Tường bên cạnh chen miệng nói.

“Ngay cả ba muốn ăn cũng phải xin xỏ.” Sau đó Âu Dương Thần lặng lẽ nói thêm câu, tất nhiên nhận được chính là sự cảnh cáo của người đàn ông nào đó.

“Dạ, được.”

Nhìn bàn ăn phong phú trước mắt, Hân Nhi có chút cảm động, Trình Tâm gắp đồ ăn đặt trong chén Hân Nhi “Ăn nhiều một chút, không biết con thích ăn gì cả? Nên tùy tiện làm mỗi thứ một ít.”

“Cảm ơn bác.” Hân Nhi gắp đồ ăn Trình Tâm bỏ, lặng lẽ đặt vào miệng, ăn rất ngon, tài nấu nướng của Trình Tâm có lẽ rất tốt, nếu không thì đã không sinh ra người chẳng cần học cũng biết nấu ăn Âu Dương Thần. Nhưng lúc này Hân Nhi ăn không chỉ là vấn đề đồ ăn, mà sâu sắc hơn ở đây là vấn đề người mẹ, mẹ làm đồ ăn, thì ra có hương vị như vậy, trong lòng Hân Nhi ngổn ngang trăm mối cảm xúc.

“Làm sao vậy, có được không?” Trình Tâm có chút mong đợi. Bà mẹ chồng này tất nhiên cũng rất hi vọng con dâu hài lòng.

“Dạ dạ, ăn ngon lắm ạ.” Hân Nhi nói, động tác trên tay không dừng lại, tiếp tục gắp đồ ăn bỏ vào miệng, thấy Trình Tâm cực kỳ cao hứng.

“Khụ khụ, ba, mẹ, con có chuyện muốn nói với hai người.” Vẻ mặt Âu Dương Thần có chút nghiêm túc, trên thực tế, ngoại trừ lúc bên cạnh Hân Nhi, ngay cả ở bên Trình Tâm Âu Dương Thần cũng chỉ có một khuôn mặt phớt lờ đời. Lúc trước Trình Tâm vẫn luôn giận dỗi, vì sao bộ dạng con trai không như mình, mà lại giống Âu Dương Tường, nhưng Âu Dương Tường cũng không có gương mặt bất cần như thế. Trình Tâm thật sự nghi ngờ có phải mình sinh nhầm đứa bé không nữa, dĩ nhiên Trình Tâm đã hoàn toàn quên Âu Dương Tường cũng chỉ đứng trước mặt bà mới không trưng ra bộ mặt như quân bài tú – lơ – khơ, ở trước mặt người khác ông cũng bày ra khuôn mặt y như vậy, vì thế có thể thấy được, Âu Dương Thần tuyệt đối là phiên bản của Âu Dương Tường.

Thấy Âu Dương Thần muốn nói chuyện kia, Hân Nhi cũng buông đũa xuống, có phần hơi căng thẳng, dường như Âu Dương Thần nhìn ra Hân Nhi hồi hộp, sau đó hai tay nắm lấy đôi bàn tay dưới bàn.

Cũng giống vậy, Âu Dương Tường và Trình Tâm dừng động tác trên tay, lẳng lặng chờ Âu Dương Thần nói tiếp câu chuyện.

“Con và Tuyết Nhi đã đăng ký kết hôn ở Ireland rồi.” Âu Dương Thần nhàn nhạt nói câu, khiến Trình Tâm và Âu Dương Tường đều sửng sốt, sau đó Trình Tâm kịp phản ứng: “Đúng vậy không? Thật tốt quá, Tuyết Nhi, bây giờ chính là vợ của con ta rồi.”

“Ái chà, rõ ràng cũng không thể kêu bác gái nữa đâu.”

“Mẹ, ba.” Hân Nhi gọi theo Âu Dương Thần, sắc mặt có chút đỏ.

“Ôi chao ơi.”

“Ừ.” Trình Tâm và Âu Dương Tường đều đáp lại, Trình Tâm chính là vui mừng đến hỏng luôn, ánh mắt Trình Tâm lập tức trợn tròn xoay xoay, dường như đột nhiên nhớ tới gì đó. “Ôi, Thần nhi, có phải con làm ba rồi không.” Ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào bụng Hân Nhi, làm như muốn nhìn xem có gì lồi ra không.

Làm ba? Hai chữ kia như một cơn sấm nổ bên cạnh ba người, Hân Nhi rất hoảng sợ, lại có chút sốt ruột, nên giải thích như thế nào đây? Còn Âu Dương Thần thì cảm thấy lời nói này rất tốt, nhắc nhở anh, xem ra mình phải cố gắng lập kế hoạch tạo người mới được. Còn Âu Dương Tường thì vui mừng hớn hở như Trình Tâm, Thần nhi làm ba, bản thân mình không phải đã lên chức ông nội sao, nhận thức được điều này quả thực Âu Dương Tường vừa mừng vừa lo sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.