Vợ Yêu Của Bá Chủ Hắc Đạo

Chương 17: Em Đã Lỡ Yêu Hắn Rồi...



- là ai...tao không quan tâm__cô lạnh lùng nói


- mày được lắm con ranh. Mày cứ đợi đi. Bọn tao là người của Hắc Long dám đụng đến người của Hắc Long cô em sẽ chết chắc__tên thứ nhất cười khẩy


- vậy để xem cái Hắc Long Xà đó tài lẻ ra sao rồi hằng nói. __cô cười khinh


- mày__bọn chúng tức giận


Bộp bộp. Đột nhiên có tiếng vỗ tay vang lên từ đằng sau lưng của cô. Cô quay lưng lại xem là ai thì không ai xa lạ khác ngoài hắn. Hắn mặc trên người bộ âu phục đen nhìn hắn rất quý phái và cao lãnh. Hắn đi tới chỗ cô


" hắn sao lại ở đây ? "


- Bạch Ngôn Hy __mấy tên đó cố đứng dậy


- xem ra vợ của Bạch Ngôn Hy không dễ để các người ăn hiếp cô ấy nhỉ ?__giọng nói của hắn chế giễu bọn chúng


- thì ra cô ta là vợ của mày __tên thứ ba


- mày cứ đợi đó đi Bạch Ngôn Hy mày sẽ không được người yên khi dám đụng tới người của Hắc Long Xà.


- tao sẽ đợi còn bây giờ. Tụi bây rất muốn phụ nữ đúng không ? được thôi tao sẽ toại nguyện cho tụi mày.


- Dám đụng đến vợ của Bạch Ngôn Hy ư. Các ngươi chán sống rồi đây.__giọng nói của hắn lạnh lùng và đầy bá khí khiến người khác nghe phải rùng mình


Vừa nói xong thì đột nhiên có 5 tên áo đen lực lưỡng xuất hiện từ khi nào bắt bọn chúng lại từ phía sau


- mày muốn gì hả Bạch Ngôn Hy ?__tên thứ hai hoảng hốt


- đem bọn chúng đi.


- dạ lão đại.


Mặc kệ cho 5 tên đó có chống cự như thế nào người của hắn đã đem chúng rời đi


- chúng ta đi thôi. __ Giọng nói vẫn lạnh lùng quay lưng bước đi


Thấy cô không đi theo hắn đứng lại


- sao còn không đi ? Chẳng lẽ em tính đứng ở đó suốt hay sao ?.


- mặc kệ tôi. Tôi đi hay không không tới lượt anh phải lên tiếng.


- em là đang chống đối tôi. __ Hắn cau mày không vui


- anh chẳng là gì của tôi thì tại sao tôi phải nghe lời anh chứ ?. __ Cô ghét hắn. Tại sao ư ? Chỉ vì hắn ở bên 1 người phụ nữ khác ?


Cô quay lưng định đi thì bất ngờ bị hắn nắm lấy khủy tay kéo lại. Hắn đẩy cô vào góc tường dùng hai tay chặn lại nhốt cô trong lòng mình


- anh điên rồi sao Bạch Ngôn Hy ?. __ Cô tức giận


- em thử nói xem tại sao tôi lại điên như vậy ?


Cô cắn môi tức giận không nói gì


- sao hả không nói được gì hay sao. Hay là em không biết nói gì ?


- anh tránh ra __ Càng ở cạnh con người này thì cô không biết phải làm sao. Cô ghét ở cạnh hắn


Chụp lấy 2 bàn tay của cô. Giữ chặt và đặt lên tường


- anh buông tôi ra mau. __ Cô tức giận quát lớn


- tại sao lại nổi cáu như vậy. Nói ?


- tôi ghét anh. Tôi không muốn ở cạnh anh thêm 1 giây phút nào nữa. Lí do tôi nổi nóng như vậy cũng chỉ tại bởi vì ở cạnh anh khiến tôi chán ghét . __ Cô tuôn 1 hơi ra. Câu cuối khi bảo ghét hắn cô cũng nói lớn trước mặt hắn


Lúc này khi nghe cô nói thế hắn càng ngày càng tức giận. Tại sao cô ấy lại nói thế ? Không muốn ở cạnh hắn ư ?


Hắn không nói gì đột nhiên siết chặt cổ tay của cô lại. Cô rất đau nhưng lại cố không thể hiện điều đó ra. Hắn nhếch môi cười nhìn hắn như vậy cô hơi ngạc nhiên trong lòng


- em không yêu tôi cũng được. Không muốn bên tôi cũng không sao. Ghét tôi thì tôi mặc kệ nhưng mà để tôi nói cho em biết...


Hắn ghé sát vào tai cô nói


- em là của tôi. Là người phụ nữ của riêng Bạch Ngôn Hy này. Nếu em chạy trốn khỏi tôi. Tôi nhất định sẽ không buông tha cho em và kể cả gia đình của em Vân Nghi à.


Cô ngạc nhiên khi nghe hắn nói thế


- anh dám đụng đến họ tôi sẽ không để yên cho anh.


-  nếu như em được thì cứ tự nhiên.


Cô tức giận càng thêm tức đến nỗi không nói nên lời


- ngoan ngoãn theo tôi về.


- tôi không về. Anh muốn tôi trở về làm cái gì cơ chứ ?


- chắc phải có lí do gì đó để em không muốn về với tôi chứ nhỉ ?


Cô im lặng không nói gì


- im lặng tức là không có ?


Cô rất muốn nói nhưng không cô do dự mãi sau đó cũng chọn cách im lặng không nói gì


- buông ra .


Hắn vẫn thế vẫn giữ chặt lấy cô nhất quyết không buông


- Bạch Ngôn Hy.


Hắn và cô quay lại nhìn thì thấy Triệt đi tới trông anh rất tức giận. Anh định đánh hắn nhưng hắn đã nhanh hơn mà né ra


- anh hai .


Quay sang nhìn em gái của mình Triệt đi tới chỗ cô lo lắng hỏi


- Vân Nghi hắn có làm gì em hay không ? Nói anh nghe đi .


Cô lắc đầu, Triệt nhìn xuống cổ tay của cô thấy nó đỏ lên còn in trên đó 5 dấu tay rõ ràng


- có đau lắm không hả ? __ Anh cầm tay cô lên đau xót hỏi


Cô khẽ lắc đầu. Triệt là người anh trai tốt của cô. Anh rất cưng chiều cô và yêu thương cô. Nếu như có ai đó làm cho cô bị tổn thương thì anh nhất định không tha cho kẻ đó


Nhìn thấy Triệt gần gũi cô và lo lắng cho cô như vậy máu ghen của hắn bắt đầu sôi lên. Cho dù có là anh trai hắn vẫn không thích ai thân mật với cô ngoại trừ hắn ra


- 1 chút nó sẽ hết. Đừng có làm quá lên như vậy .


- im đi. Chính cậu là người làm con bé bị như thế. 1 câu hỏi han cũng không có mà còn ở đó nói như thế ư ? __ Triệt tức giận


- mình về đi anh. Em mệt rồi __ Cô nắm lấy tay áo của anh


- được anh đưa em về. __ Anh dịu dàng ôn nhu nhìn cô nói


Cô gật đầu. Đi ngang qua hắn cô cảm thấy tim mình nó rất đau


--------------------
Về đến nhà thì cô đã về phòng của mình. Mệt mỏi cô mệt lắm rồi. Ôm chú gấu bông bên cạnh. Những lúc buồn cô cũng chỉ biết chui rút trong phòng ôm lấy gấu bông to mà ôm


Không hiểu vì sao nhưng nước mắt của cô chảy xuống. Cứ thế là 1 giọt 2 giọt và 3 giọt nước mắt lăn trên gò má của cô. Triệt mở nhẹ cửa đi vào. Đến bên cạnh cô ngồi xuống khẽ gọi


- Vân Nghi.


Cô không nói gì vẫn cứ khóc. Cô khóc trong im lặng. Trong phòng yên ắng chỉ có lâu lâu nghe được 1 tiếng nấc vang lên. Triệt ôm cô vào lòng


- không sao đâu. Nín đi nào. Có anh ở đây rồi.


- hức anh à... Em ... Em không biết phải làm sao nữa. Em mệt rồi. Tại sao lại để em gặp hắn chứ.


- em đang nói gì vậy Vân Nghi ?


- ... Em đã yêu hắn mất rồi làm sao đây... Hắn làm em đau. Hắn làm tổn thương em hức... Em ghét hắn lắm hức hức.


- được rồi mà không sao đâu. Bây giờ ngoan em hãy nằm xuống giường và chợp mắt 1 tí đi. 1 chút dậy là sẽ ổn không sao đâu. Được chứ ?


Cô gật đầu anh lau đi những giọt nước mắt còn đọng trên gò má cô


- không được khóc nữa. Ngoan ngủ đi.


Đợi đến khi cô đã ngủ thì Triệt mới an tâm đi ra ngoài


-----------------
- Hết Chap 17
❤♥❤


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.