Kỳ Sơn cũng giống như Summer, hai người nhìn nhau rồi chuyển tầm mắt của mình vào đoạn tin trên màn hình.
Cái tiêu đề nóng bỏng khiến cả hai đều kinh ngạc.
"Cổ phiếu của tập đoàn Ngọc Thì không đáng một xu."
Kỳ Sơn tò mò đọc tiếp đoạn tin phía dưới.
"Ngày hôm qua thiên kim Tiểu thư của tập đoàn Ngọc Thị, Ngọc Anna vì không cẩn thận đắc tội với Lôi Phu nhân, dẫn đến cả một tập đoàn kinh doanh đồ sộ chỉ trong vòng một đêm phải tuyên bố phá sản, nợ nằng chồng chất.
Chủ tịch Ngọc Vũ Tâm không chịu nổi đã kích, suy nghĩ không thông lâm đến tự vẫn.
Thật không ngờ chỉ vì sự sơ sót nhất thời của Ngọc Tiểu thư, đã khiến cho nhà họ Ngọc tán gia bại sản người mất nhà tan."
Đọc đến đây Kỳ Sơn liền nhìn Lôi Lạc Thần, sắc mặt của Lôi Lạc Thần lộ rõ tia thâm trầm, miệng bất giác thốt lên hai từ.
- Ngọc......gia!
Nếu thật sự người ở phía sau Cao Huy chính là người nhà họ Ngọc, thì hắn quay về là để tìm anh, người nhà họ Lôi trả thù.
Nghĩ đến đây sắc mặt thâm trầm của Lôi Lạc Thần chuyển sang lắng dịu hơn.
Sự lo lắng trong lòng anh bấy lâu nay, cuối cùng cũng được buông xuống.
Kỳ Sơn vui mừng nhìn Lôi Lạc Thần hớn hở nói.
- Lạc Thần, vậy em có thể yên tâm rồi.
Người họ muốn đối phó chính là em chứ không phải An Nhi.
Lời nói của Kỳ Sơn khiến Lôi Lạc Thần thức tĩnh, đột nhiên anh nhận ra một điều.
Nếu anh là họ, anh sẽ tập trung đối phó với người mà kể thù của anh yêu thương nhất, đó cũng chính là An Nhi.
Nhìn thẳng vào đoạn tin trên màn hình, ánh mắt sắc bén của Lôi Lạc Thần hiện lên tia uyên thâm, bàn tay đang đặt trên bàn bất giác cuộn tròn lại thành nắm đắm, gân xanh cũng hiện lên rõ ràng trên mu bàn tay của anh.
Ngẫm nghĩ cho kỹ Lôi Lạc Thần quyết định.
Giọng nói thận trọng vang lên trong căn phòng yên tĩnh.
- Summer nhiệm vụ mới của cô là theo bên cạnh An Nhi, để bảo vệ em ấy.
Summer bước tới trước mặt Lôi Lạc Thần cung kính gật đầu.
- Dạ chủ nhân, thuộc hạ đã hiểu.
Summer nói xong, cô khom người chào Lôi Lạc Thần rồi mới xoay người rời khỏi phòng.
Trong phòng lúc này chỉ còn lại Kỳ Sơn và Lôi Lạc Thần, không hiểu vì sao Kỳ Sơn lại cảm giác nhiệt độ trong phòng giảm rất nhanh, nhanh đến nỗi sống lưng anh bất giác truyền đến một cơn lạnh vô hình, theo phản ứng tự nhiên anh rùng mình một cái.
Anh nhìn Lôi Lạc Thần, lúc này Lôi Lạc Thần vẫn nghiêm túc nhìn vào màn hình máy vi tính trước mặt, nhưng hàn khí tỏa ra từ trên người Lôi Lạc Thần đã bao trùm cả căn phòng âm lãnh.
Kỳ Sơn biết sát khí tỏa ra từ trên người của Lôi Lạc Thần là vì anh đang khẩn trương.
Lôi Lạc Thần là một người trầm tĩnh anh minh, nhưng mỗi khi chuyện có liên quan đến An Nhi thì Lôi Lạc Thần sẽ không còn sự sáng suốt của ngày thường.
Đang trong suy nghĩ của riêng mình, đột nhiên giọng nói trầm khàn của Lôi Lạc Thần vang lên kéo anh về hiện thực.
- Có tin tức gì về Thẩm Thanh không?
Kỳ Sơn ngỡ ngàng với câu hỏi của Lôi Lạc Thần, nếu Lạc Thần không nhắc đến anh cũng xém một chút đã quên đi người phụ nữ độc ác này.
Kỳ Sơn thở dài.
- Haiz..........
Sau khi Thẩm Gia Quyên bị chúng ta bắt giữ Thẩm Thanh cũng bật vô âm tính, anh đã cho Nhất Minh điều tra nhưng không tra ra được gì.
Ánh mắt lạnh lẽo của Lôi Lạc Thần đang nhìn vào màn hình máy vi tính, đột nhiên chuyển sang Kỳ Sơn.
- Không cần tìm cô ta nữa, sớm muộn gì Thẩm Thanh cũng sẽ tìm đến chúng ta!
Tuy Lôi Lạc Thần không nói thẳng ra, nhưng Kỳ Sơn đã hiểu.
Phải!
Sao mình lại không nghĩ ra.
Kỳ Sơn dùng tay vỗ vào trán của mình nhìn Lôi Lạc Thần nói.
- Đúng rồi, có Thẩm Gia Quyên trong tay chúng ta còn sợ gì Thẩm Thanh không lộ diện.
Trong lúc hai người nói chuyện, Kỳ Sơn phát hiện Lôi Lạc Thần có gì đó không ổn, anh lo lắng hỏi.
- Lạc Thần em có sao không?
Sắc mặt của em nhìn tệ lắm.
Lôi Lạc Thần dựa người vào thành ghế, đầu ngã về phía sau nhắm mắt lại định thần, một lúc sau Lôi Lạc Thần mới lên tiếng.
- Tôi không sao......
Lôi Lạc Thần nói đến đây chợt dừng lại một chút, lúc này đầu anh rất đau.
- Không hiểu vì sao dạo này tôi thường xuyên bị đau đầu, toàn thân toát mồ hôi lạnh.
Nhìn thấy một người mạnh mẽ như Lôi Lạc Thần đột nhiên trở nên bất lực như vậy, trong lòng Kỳ Sơn hiện lên nổi bất an.
- Lạc Thần em có đi làm kiểm tra chưa?
Lôi Lạc Thần không mở mắt nhìn Kỳ Sơn, anh nâng tay làm động tác không sao.
- Chuyện nhỏ thôi tôi không muốn kinh động đến mọi người.
Nghỉ ngơi một chút sẽ tốt hơn.
Kỳ Sơn thật sự bó tay với Lôi Lạc Thần, sức khỏe của mình không lo lại lo đến chuyện kinh động đến người khác, người khác đó chẳng qua chính là An Nhi.
Nghe được tiến bước chân của người nào đó bên ngoài càng lúc càng xa dần, cặp mắt thâm thuý của Lôi Lạc Thần mở toang ra, anh ngồi thẳng người lại nhìn ra hướng cửa, tia đắc ý lộ rõ trong ánh mắt sắc bén của anh.
Nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt của Lôi Lạc Thần, lúc này Kỳ Sơn mới hiểu.
Kỳ Sơn nhìn theo ánh mắt của Lôi Lạc Thần, nhìn thấy một tên thuộc hạ lén lút rời khỏi, lòng Kỳ Sơn mới nhẹ nhõm hẳn đi.
Anh phải nên biết từ trước, Lôi Lạc Thần là một người hành sự cẩn trọng, dù trong người thật sự không khỏe anh cũng nhất định che giấu một cách kĩ càng, không để người ngoài biết tình trạng sức khỏe của mình.
Kỳ Sơn luôn tự hào về tầm quan sát cực cao và sự nhạy bén của mình, nhưng nếu so với Lôi Lạc Thần thì anh vẫn còn kém xa.