Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 1207



Chương 1207:

 

Các vị cấp cao: “..”

 

Tổng giám đốc Lâm ăn phải thuốc nổ gì sao, chỉ là xây một khu vui chơi thôi, gấp đến mức như vội đi đầu thai không bằng.

 

Lâm Bạc Thâm bước nhanh ra khỏi phòng họp.

 

Các vị cấp cao lén lút thảo luận.

 

“Thị trường chứng khoán New York gần đây không ổn định sao?”

 

“Tôi vừa xem rồi, rất ổn định mà, hơn nữa tốc độ tăng rất tốt.”

 

“Vậy sao tổng giám đốc cứ xụ mặt thế, bình thường cũng không thấy anh ấy dọa người như hôm nay”

 

“Có thể là do công việc trong nước tiến hành không thuận lợi chăng?”

 

“Hình như mấy hôm trước tổng giám đốc Lâm bị chụp ảnh đi rất gần một cô gái ở Bắc Thành, có điều bên tin tức giải trí vẫn luôn đè xuống, chưa phát ra đâu.”

 

“Chuyện như này phải kịp thời xử lí ngay, tổng giám đốc Lâm là nhân vật thương mại quốc tế, tin tức bên lề như vậy đối với tập đoàn MO.

 

không phải là chuyện tốt.”

 

“Tổng giám đốc Lâm ở cái tuổi này, kết hôn mới là nơi về tốt nhất, †ạo nên hình ảnh cùng thân phận xí nghiệp tốt đẹp, kết hôn là biện pháp hay nhất”

 

“Đứa con gái nhà tôi ấy, không phải mới về nước sao? Sắp xếp một cuộc gặp tổng giám đốc Lâm đi”

 

“Hay là đợi tính khí tổng giám đốc Lâm dịu bớt rồi nói tiếp”

 

Đường đua xe An Sơn, chín khúc mười tám đèo.

 

Từng trận tiếng động cơ xe truyền đến.

 

Cố Đình Xuyên thì không vấn đề gì, cậu ta ở nước ngoài thường đua xe, chơi các hạng mục xe máy kích thích.

 

Nhưng Đường Đậu dáng vẻ yếu ớt mong manh, vậy mà lại hứng thú với đua xe, làm Cố Đình Xuyên có một nhận thức mới Hai người bọn họ cùng nhau chọn xe.

 

Cố Đình Xuyên có chút lo lắng, nói: “Đường Đậu, cậu thân con gái, hay là ngồi bên ghế phụ cùng tớ sẽ an toàn hơn, hoặc là cậu lái xe, tớ ngồi bên ghế phụ của cậu cũng được, cậu một mình lái xe tớ không yên tâm”

 

Phó Mặc Tranh nhếch nhếch môi, nói: “Cậu không tin kĩ thuật của tớ sao?”

 

“Kĩ thuật lái xe của cậu tệ như vậy… tớ tin cậu mới lạ ấy”

 

Phó Tranh chọn một chiếc xe đua Ferrari cải đổi màu sắc, nói: “Lái xe là lái xe, đua xe là đua xe, lúc tớ ở Mĩ, cũng từng chơi nhiều lần đua xe đấy”

 

Cố Đình Xuyên trợn to mắt, không dám tin tưởng: “Cậu? Một mình cậu chơi đua xe?”

 

Phó Mặc Tranh đáp: “Đúng vậy, kí hợp đồng sinh tử kiểu ấy, đua xe nước ngoài còn bạt mạng hơn trong nước, cho nên cậu không cần lo lắng cho tớ”

 

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Cố Đình Xuyên, Phó Mặc Tranh mở cửa xe, ngồi lên xe đua.

 

Khi Cố Đình Xuyên định gọi cô lần nữa, cô đã lái xe đua đi mất hút rồi.

 

Cố Đình Xuyên sợ cô sơ suất, vội vàng chui vào trong xe, lái xe đuổi theo.

 

Một đứa con gái bé tí, lại dám kí hợp đồng đua xe sinh tử.

 

Cố Đình Xuyên càng nghĩ càng thấy không đúng

 

An Sơn là một đường đua xe không chính thức.

 

Thiết kế đường núi với chín khúc mười tám đèo, ngập tràn tinh thần thi đấu giải trí cùng tính kích thích.

 

Trên đường đua, mười mấy chiếc xe đua sặc sỡ sắc màu đang hướng về điểm đích là đỉnh núi.

 

Cố Đình Xuyên bám sát sau xe Phó Mặc Tranh.

 

Quả thực được mở rộng tầm mắt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.